Đường của em, của anh…tất cả,
Điểm bắt đầu nơi mỗi trái tim.
Hạt mầm yêu thương, dầu sỏi đá,
Đường người đi hoa nở rộ bên thềm !
Tác giả: Trương Đình Hiền
MÙA VỌNG VÀ CON ĐƯỜNG ĐÓN NHẬN NHAU
Vâng, con đường của Mùa Vọng, con đường để nhân loại đến với nhau, con đường để kết nối muôn vạn trái tim để làm nên một đại gia đình yêu thương hiệp nhất đều phải bắt đầu từ đây: chúng ta hãy đón nhận nhau, như Đức Ki-tô … để làm rạng danh Thiên Chúa”, như huyền thoại “con đường hoa của hai tên cướp” mà người ta vẫn kể cho nhau nghe trong những câu chuyện hay về việc “dọn đường đón Chúa”. Amen.
MÙA GẶP GỠ ĐẤNG ĐANG SỐNG
Vâng, sống Mùa Vọng là sống như thế đó. Bởi chưng Mùa Vọng của Phụng vụ cũng chính là Mùa Vọng của cuộc đời; và Đức Kitô hôm, qua hôm nay và tận cùng vẫn là Đức Kitô đang sống, như ĐGH Phanxicô xác quyết trong tông huấn Christus Vivit: “Đức Kitô đang sống! Người là niềm hy vọng của chúng ta, và bằng một cách tuyệt vời, Người mang tuổi trẻ đến cho thế giới của chúng ta, và mọi sự Người chạm đến đều trở nên trẻ trung, mới mẻ và tràn đầy sức sống. Vậy, những lời đầu tiên mà Cha muốn nói với mọi Kitô hữu trẻ là: Đức Kitô đang sống và Người muốn các con được sống!
NGƯỠNG VỌNG TRỜI CAO
Rồi sẽ tạnh cơn mưa buồn tím,
Sân giáo đường ngập nắng xôn xao.
Nghe tiếng em ca mừng Chúa đến,
Màu tím hôm nao bỗng ngọt ngào!
MỘT THỜI…MỘT ĐỜI…ƠN GỌI
Xin nhắn ai về nơi ấy,
Bình dầu xưa đã hiến dâng.
Thoang thoảng “Cam Tùng” đã dậy,
Từ đây vẹn chữ “Xin Vâng”!
GIỜ ĐĂNG QUANG RẤT LẠ
Thì ra, chuyện của Chúa Trời, những trang dài cứu độ,
Riêng chuyện “Làm Vua” của Người Con Một dấu yêu,
Giờ đăng quang, bàn thờ thập giá loang máu một chiều,
tái diễn, khắp nơi, mọi thời, trên muôn nẻo đường dương thế.
VÀ MẶT TRỜI VẪN SẼ TOẢ NẮNG
Tóm lại, lễ Chúa Ki-tô Vua hôm nay, vừa mời gọi chúng ta tái khẳng định niềm tin vào Chúa Ki-tô, Vua vũ trụ, là Đấng qui tụ chúng ta và đang dẫn chúng ta vào Vương quốc tình yêu và sự sống của Ngài. Đồng thời cũng gọi mời chúng ta kiểm tra cuộc sống theo Chúa Ki-tô mỗi ngày, biết nhìn thấy Chúa Kitô nơi những người khổ đau bất hạnh để yêu thương và phục vụ, biết can đảm dấn thân đấu tranh cho lẽ phải, công bằng, tự do, dân chủ, sự thật, biết không ngừng hoán cải để trở nên bé nhỏ khiêm nhu, biết ăn năn sám hối và vững lòng trông cậy hầu khi kết thúc thời gian, chúng ta sẽ được Vua Kitô nói với ta bằng chính lời khi xưa Ngài đã dành cho người kẻ trộm bên hữu: “Hôm nay con sẽ trên thiên đàng với Ta”. Amen.
NÉN HƯƠNG LẶNG THẦM
Hôm nay thu về ta nhớ lại,
Bao thầy cô đã tới cõi âm.
Nén hương thơm, hương lòng nhỏ bé,
Chút tri ân dù chỉ lặng thầm !
MAI TA QUYẾT SẼ KHÔNG LÀM CÁT BỤI
Mai ta quyết sẽ không làm cát bụi,
“Làm thông reo” hay “chim hót giữa trời”.[4]
Vì ta tin mình có một cơ ngơi,
Nơi bến đỗ Nước Trời quê bất diệt !
HẠT LÚA MÌ HAY NHỮNG GIỌT PHÙ SA
Vâng, cho dù xác thân đó có trôi xa ra ngoài biển lớn, thì mãi mãi ngàn năm sau, con cháu chúng ta “phía đầu nguồn vẫn ngóng trông”, vẫn nhớ đến ngài. Nói cách khác, qua sứ điệp lời Chúa hôm nay, và đặc biệt, qua chính chứng từ sống động của Vị Chứng Nhân anh hùng Mục Tử Cuénot, thế hệ con cháu chúng ta có đầy đủ cơ sở và động lực, trách nhiệm và niềm tin để tiếp tục viết thêm những trang sử mới cho cánh đồng truyền giáo của Giáo phận Qui Nhơn thân yêu nầy.
NÉN HƯƠNG MÙA CÁC ĐẲNG
Vì ta tin chết không là hết nên “mặc kệ”,
Mặc kệ đời, mặc kiếp phận có là ai.
Một lời kinh, một nén hương ta gởi xuống tuyền đài,
Xin Trời thương, xin Trời mở mùa hồng ân siêu độ !
MỘT MAI SẼ KHÔNG LÀM CÁT BỤI
Và chúng ta cũng đừng quên, chút nữa đây, Tấm bánh là Thân mình Đức Kitô được bẻ ra để trao ban cho chúng ta như quà tặng tuyệt vời nhất, như lương thực trường sinh cao quí nhất, và là một bảo đảm vững chãi nhất để dẫn chúng ta tiến bước về quê hương bất diệt. Vì chính Ngài đã dạy: “Ai ăn và uống máu tôi, sẽ được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết” (Ga 6, 54).
THIẾU “QUÊ HƯƠNG ĐÓ” TA SẼ VỀ ĐÂU?
Quả thật, nếu không xác tín vào chân lý đó, nói cách khác, nếu không có hay “thiếu” “quê hương trên trời đó”, thì như nhạc sĩ Phó Đức Phương đã ưu tư “Ta về, ta về….đâu”
ĐI VỀ MÀ NỐI LINH THIÊNG
Đi lại con đường mà các chứng nhân tử đạo Trà Câu đã đi xưa để thêm một lần tri ân và cảm tạ và thầm nguyện rằng, ước mong trên những con đường này, một ngày không xa, lại thấp thoáng những bước chân hân hoan tiến về nhà Chúa, như những bước chân của các anh chị em tân tòng Phổ Thành, Phổ Xuân, Phổ Lợi…của những năm 1959, 1960…!
MÙA XUÂN TRỞ VỀ SAU HẠNH NGỘ
Tóm lại, mỗi một cuộc đời, cho dẫu phải đi qua những nẻo đường mùa đông tăm tối giá băng, thì sau cuộc hạnh ngộ với Đức Kitô, Đấng là Đường, Sự Thật, Sự Sống, một mùa xuân sẽ trở về; đó là mùa xuân của yêu thương và tha thứ, của sám hối và đổi đời, của đại tiệc hoan ca ấm tình huynh đệ, thắm nghĩa gia đình…
MÙA ĐÔNG VÀ NHỮNG NGỌN LỬA ẤM
giữa mùa đông lạnh lẽo, Tháng Các Đẳng của Người Kitô hữu trở về mang theo những ngọn lửa ấm áp của tình hiệp thông huynh đệ, chan chứa niềm hy vọng và yêu thương của Thầy Chí Thánh: “Thầy đi dọn chỗ cho anh em. Để Thầy ở đâu anh em cũng ở đó…Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở…”, hay như lời Kinh Tiền Tụng đầy xác tín tin yêu của Giáo Hội: “Nơi Người, niềm hy vọng sống lại vinh phúc đã chiếu tỏa trên chúng con, để những ai buồn sầu vì số phận chắc chắn phải chết cũng được an ủi vì Chúa hứa ban phúc trường sinh bất diệt sau nầy…”.
KINH KÍNH MỪNG VÀ “DÂN TỘC CỦA TÁM MỐI PHÚC”
Hoá ra, cuộc cử hành lễ các Thánh Nam Nữ hôm nay lại là cuộc “cử hành của chính niềm hy vọng, cùng đích và cuộc chiến đấu mỗi ngày” của mỗi cuộc đời người Kitô hữu chúng ta hôm nay. Vì đó chính là ơn gọi và căn tính của chúng ta, như trong những lời mở đầu của tông huấn gọi mời nên thánh, Đức Thánh Cha Phanxicô đã nhấn mạnh: “Vì Chúa đã chọn mỗi người chúng ta “để trước thánh nhan Ngài, ta trở nên tinh tuyền thánh thiện, nhờ tình thương của Ngài” (Ep 1,4) (GE số 2).
NƯỚC MẮT VÀ CÔNG ĐỨC
Vâng, đối với Thiên Chúa, những giọt nước mắt của con tim khiêm nhường thống hối sẽ có giá trị hơn muôn nghìn công đức của cái tôi ngạo mạn khoe khoang!