Tìm đâu xa, phép lạ là thế đấy !
Là tình người, là bác ái sẻ chia,
Là dìu nhau dẫu xa lạ chia lìa,
Mà điểm đến cuối cùng là tương thân tương ái !
Tác giả: Trương Đình Hiền
CHÚA LÀ TÌNH YÊU ! ÔI KHÓ QUÁ !
Chúa ơi,
Thật là khó để chúng con hiểu được :
Chúa là tình yêu !
Và thật là khó để chúng con chấp nhận :
Chúa yêu thương chúng con vô cùng !
CHỦNG VIỆN LÀNG SÔNG TRƯỚC VÀ SAU NĂM THÁNH 400 NĂM
Trong dịp mừng Năm Thánh 400 năm loan báo Tin Mừng (1618-2018), giáo phận Qui Nhơn đã trùng tu toàn bộ cơ sở chủng viện Làng Sông. Xin giới thiệu những hình ảnh Làng Sông trước và sau Năm Thánh 400 năm
KHÔNG MẤY THUỞ, MỜI NGÀI !
“Chuyện Cana” trên vạn đường thế giới,
Hết rượu, nhạt tình, oan ức, chông gai…
Mượn lời Mẹ, không mấy thuở, mời Ngài,
Mau đến dự và ban cho “Rượu mới” !
“ĐỔ ĐẦY TỚI MIỆNG” ĐỂ NHẬN RA “GIỜ” CỦA THIÊN CHÚA
Và điều cần thiết còn lại hôm nay đó chính là : hãy mời Đức Kitô và Mẹ Người vào “tiệc cưới cuộc đời”. Hãy mở rộng cửa đón bước chân Ngài. Hãy mở rộng con tim để Tin Mừng của Ngài thấm nhập cõi lòng. Và các bạn, tất cả chúng ta hãy xác tín rằng, rồi một lần nữa “phép lạ Cana” sẽ tái diễn, tình yêu của Thiên Chúa sẽ ắp đầy, lòng khoan dung của Thiên Chúa sẽ hiện thực, rượu mới của hồng ân cứu độ của Thiên Chúa sẽ tuôn chảy dạt dào, miễn là chúng ta biết ngoan ngùy vâng lệnh Chúa “đổ đầy tới miệng”.
CHÌM THEO VẬN NƯỚC CẢ MÙA XUÂN
Bốn lăm năm rồi chưa quên nổi,
Ai về ngậm đắng nuốt gian truân.
“Tiếng trống Tràng Thành” sao tắt vội,
Chìm theo vận nước cả mùa xuân !
CÓ NHỮNG DIỆU KỲ LÀM SAO TA HIỂU NỔI !
Trong vũ trụ nầy,
Có biết bao nhiêu điều lạ lẫm,
Những việc diệu kỳ,
Mà trọn đời để hiểu vẫn gian nan !
MONG MÃI TRẦN GIAN LÀ TIỆC CƯỚI
Mong mãi trần gian là tiệc cưới,
Gia đình là tổ ấm Ca-Na,
Để rượu mới Tin Mừng tuôn chảy,
Và niềm vui mở hội muôn nhà !
NHỮNG CON ĐƯỜNG MÃI MÃI VẪN CÒN XA !
Vẫn còn đó những nẻo đường thật đẹp,
Cho thế giới hôm qua, hôm nay hay ngày mai,
Đường “của Phật”, của “Môsê” hoang mạc miệt mài,
hay đường của “Giêsu” mà điểm hẹn chính là “Thập Giá” !
GÁNH MÙA XUÂN CỦA MẸ
Gánh mùa xuân vai mẹ gầy sao nặng,
Bởi mỏi mòn lam lủ bụi thời gian.
Bên chồng bên con đầy vất vả gian nan,
Đôi gánh mẹ cứ đầy theo năm tháng.
TA ĐÃ THẤY NỤ CƯỜI TRONG NƯỚC MẮT
Vâng, ta đã thấy nụ cười trong nước mắt,
Thấy niềm vui giữa muôn vạn đắng cay.
Thấy bao mảnh đời vạ gió tai bay,
Nhưng thập giá đã phục sinh niềm hy vọng !
SAU 2000 NĂM, NGÀI CHỌN GIÁNG SINH Ở ĐÂU ?
Chắc Chúa lại giáng sinh
Không phải tại Sa Lem của hận thù, rẽ chia, tranh chấp,
Hay tại Palestine, Syria, Irak… bạo lực chiến tranh…
Không là ở khách sạn 5 sao,
hay nơi những rì-sọt ăn chơi, trác táng bạo hành…
Không là địa chỉ của tính toan và âm mưu quyền lực…
DÒNG SÔNG VĨNH BIỆT
Có lẽ nào cũng chính dòng sông dịu hiền thân thương đó hôm nay đã “trở mặt” thành “dòng sông tử thần”, dòng sông đem theo chết chóc, ly biệt, khổ sầu ? Bởi chưng chỉ mới chưa đầy 3 năm mà đã mang đi gần 20 mạng con người trong lứa tuổi học trò tinh khôi trong sáng ?
CHUYỆN NƯỚC TRỜI ! LẠ LẪM QUÁ KHÔNG EM ?
Nước Trời trên môi, rạng ngời trên mắt,
Trong cõi lòng già mẹ góa Na-im.
Nước Trời hy vọng bừng sáng trong tim,
Trong giọt nước mắt “cô đào hoán cải” …
CÂU CHUYỆN DÒNG SÔNG
“câu chuyện dòng sông”, chuyện nhiệm mầu nhập thể,
Bởi từ đây dòng nước đã “đổi màu” :
Nước tái sinh, nước thánh thiện, nước hoá “nhịp cầu”,
Nước dẫn đưa nhân loại về thiên đàng bến đổ.
“Câu chuyện dòng sông”,
chuyện “Con Người để ông Gioan làm phép rửa”,
Vẫn mới hoài, dù Tin Mừng đã kể gần 2000 năm !
THÌ RA HỘI THÁNH CHÍNH LÀ ĐÂY !
Vâng. Ngày 1/6/2018, trên con đường quốc lộ 24 nối liền Thạch Trụ, Mộ Đức lên tới Ba Tơ để xuyên qua đèo Violak lên tận Kontum tây nguyên, nếu có ai chưa bao giờ mường tượng được Hội Thánh Công Giáo là như thế nào, thì chắc hẵn, khi quan chiêm khung cảnh của buổi lễ Thêm Sức của giáo họ Ba Tơ, sẽ sửng sốt kêu lên : Ô kìa Công Giáo !
KHI CHIẾC ÁO VỪA KHÔ
Đó là chuyện kể của một giáo dân Ba Tơ, một giáo điểm thuộc huyện Ba Tơ, ở xa lắc trên vùng tây-nam tỉnh Quảng Ngãi, mà con đường nối với ngôi nhà thờ gần nhất cũng ngót nghét hơn 70 cây số.
VỰC ĐẠO
Trà Câu, một cộng đoàn nhỏ bé, tập trung hầu hết trong một góc phía tây của thôn Tập An Bắc cọng thêm một phần của thông Đông Quan, cả hai thuộc địa bàn hành chánh xã Phổ Văn, cũng đã đi qua đoạn đường “Bắt Đạo” với bao nhiêu máu xương và nước mắt mà chứng tích “VỰC ĐẠO” và chuyện kể liên quan vẫn còn sống mãi với thời gian.