“Ước gì Chúa nhật Lời Chúa có thể làm lớn lên trong dân Chúa lòng sùng đạo và sự chăm chỉ quen thuộc với Thánh Kinh, như tác giả thánh đã dạy trong thời xưa “Lời này ở gần ngươi, Lời ở trong miệng ngươi và trong tim ngươi, để ngươi đem ra thực hành”
Category: Cảm nhận đức tin
Nhìn nhận, suy tư, đánh giá, tình cảm…trong chiều kích đức tin trước các sự kiện, biến cố, con người đang hiện thực trong cuộc sống.
TỪ ĐÂY NĂM THÁNG LẶNG THẦM
Từ đây năm tháng lặng câm,
“Ngài ơi hãy phán con thầm xin nghe”
CUỘC HẠNH NGỘ VÀ “MỘT THUỞ BAN ĐẦU”
Nếu Chúa Nhật khai mạc mùa Phụng vụ Thường Niên – Chúa Chịu Phép Rửa, Tin Mừng Máccô đã trình bày chân dung một Đấng Emmanuel “đi xuống” dòng sông Giođan để ông Gioan Tiền Hô thanh tẩy và đã “đi lên” khỏi nước để chính thức “Đăng quang sứ vụ Cứu Thế”, thì Chúa Nhật hôm nay, Tin Mừng Gioan lại trình bày một Đấng Cứu Thế bắt đầu “đi ngang qua” trên những “nẻo đường thế giới” để dấn thân vào chương trình Cứu Thế của Ngài.
NGÀI ĐI NGANG QUA NƠI ẤY
Ngài vẫn đi ngang qua những “con đường xưa ấy”,
Vẫn “ánh mắt có đuôi” vang tiếng gọi mời:
“Hãy đến mà xem”,
Xem gì, chẳng nhà, chẳng chỗ, chẳng nơi…
cả “viên đá gối đầu” cũng không,
vâng, chỉ Ngài thôi, Đường, Sự Thật, Sự Sống !
VIÊN NGỌC QUÍ TRONG CUỘC ĐỜI
Chúng em chân thành cảm ơn Sr.Hồng Quề và chị Phương Khanh đã cho chúng em những bài học bổ ích. Chúng con xin tri ân Đức Cha Mattheo, Cha Tổng đại diện Giu-se, quý Cha đồng hành đã tạo điều kiện cho chúng con có cơ hội giao lưu học hỏi. Đặc biệt, chúng con xin tạ ơn Chúa vì Ngài đã tạo dựng nên chúng con thật kì diệu và yêu thương chúng con cách lạ lùng. Chúng con nguyện quyết tâm canh tân, đổi mới bản thân để sống xứng đáng hơn với ân huệ Chúa ban.
NẮM LẤY BÀN TAY CON
Xin nắm lấy tay con,
Những bàn tay thương tích, tật nguyền, lỗi lầm, đau khổ
Những bàn tay lo sợ giữa biển đời bão tố, đêm đen…
Để con khỏi chìm sâu và để nâng con lên,
Để được cùng Ngài,
Trên muôn nẻo Emmau, mỉm cười chung đôi sánh bước !
DẤU CHÂN NGÀI TRÊN BÃI BỜ CUỘC SỐNG
Dọc theo biển hồ Galilê hôm xưa, những dấu chân Ngài,
Vẫn còn hằn lên, mới tinh, trên những bãi bờ cuộc sống.
THÌ RA, CHÚA ĐANG “LẠI HIỂN LINH BÂY GIỜ”
Và như thế, “mầu nhiệm Hiển Linh” của Ngôi Hai Thiên Chúa vẫn còn đang ở phía trước, vẫn là một “gọi mời” để nhân loại cất bước lên đường tìm kiếm “ánh sao lạ Bê Lem” như ba nhà đạo sĩ thuở nào; và nhất là để những ai đã một lần “được ánh sao Bêlem dẫn đường soi chiếu”, phải “tránh xa con đường của Hêrôđê, con đường của tham sân si, của bạo tàn khát máu, của vật dục kiêu căng… và “tìm đường khác trở về xứ sở mình”, quê hương mình, để loan Tin Mừng Cứu Độ và giới thiệu Chúa Giêsu cho nhiều người đang còn “ngồi trong bóng tối tăm sự chết”.
MẸ LÀ TRỜI, CON LÀ HẠT SƯƠNG RUNG
Quả thật, nếu Giáo Hội không đặt đúng vai trò của Đức Mẹ trong trật tự niềm tin của mình, hay, nếu hình ảnh của Đức Mẹ lu mờ đi trong cuộc hành trình đức tin của Dân Chúa, thì buồn tẻ biết bao, khô khan biết bao, thiếu vắng biết bao. Thật là may mắn ! Thật là hạnh phúc! Chúng ta vẫn còn Mẹ, Giáo Hội vẫn còn Mẹ, vẫn xứng đáng nhận được “một bông hồng cài lên áo” như lời ca trong ca khúc “Bông Hồng cài áo” của Phạm thế Mỹ: “Một bông hồng cho anh, một bông hồng cho em, một bông hồng cho những ai đang còn mẹ…Thì xin em hãy cùng tôi vui sướng lên, hãy cùng tôi vui sướng lên…”.