Về đi em, về giữa mùa cứu rỗi
Mặc phù vân là của mọi phù vân
Về gục đầu mà sám hối ăn năn
Mà nghe vọng lời yêu thương thầm thỉ
Cùng nắm tay, mình vào Chay, em nhỉ…
Danh mục: Cảm nhận đức tin
Nhìn nhận, suy tư, đánh giá, tình cảm…trong chiều kích đức tin trước các sự kiện, biến cố, con người đang hiện thực trong cuộc sống.
“MIỄN LÀ TÔI CÒN TRINH…”
Vì vậy, tiêu chuẩn mà người phụ nữ chúng ta nên có là gì? Yêu thương và Tôn trọng chính mình, Ca ngợi Chúa vì đã ban cho bạn một cơ thể đẹp đẽ và Tránh làm bất cứ việc gì với anh ấy mà bạn không muốn một cô gái nào đó làm với chồng tương lai của bạn.
Ô HAY ! CÁI TỘI THIẾU SÓT
Đừng xem thường những hành vi ta gọi là “thiếu sót”,
Cái tội tầy đình, tội “thiếu sót yêu thương”.
Chiều xế cuộc đời, khi đã đến cùng đường,
Ta sẽ bị xét xử, chung qui ! Chỉ là tội “thiếu sót” !
ĐỂ KHỎI BỊ CHUỘT CẮN THÔI MÀ !
Vâng. Chắc chắn Đức Kitô đã trải qua cơn cám dỗ của ma quỷ cũng với những chiêu trò “đơn giản…thôi mà” nhưng rất tinh vi và nguy hiểm chết người đó ! Và dĩ nhiên, Ngài đã chiến đấu kịch liệt với thứ vũ khí mang tên “Lời Chúa” : “Đã có lời chép rằng…!”; và đã chiến thắng cách khó khăn, sau khi đã phải trả giá cho sự toàn thắng cuối cùng bằng cái chết thập giá : “Mọi sự đã hoàn tất” (Ga 19,30); “Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha” (Lc 23,46).
MÙA CHAY VÀ TRO BỤI CUỘC ĐỜI !
Như áng mây chiều trôi lãng đãng,
thuyền xuôi neo lại bến thiên thu.
Gõ nhịp bài tâm ca thanh thản,
Em ơi, đời, một thoáng phù du !
LINH ĐẠO “TÌNH YÊU ĐÁP TRẢ TÌNH YÊU”
Trong buổi đầu Tin Mừng vừa đến với quê hương Việt Nam « đang thời mở cõi », đã có một Kitô hữu tân tòng, một Thầy Giảng, cũng đã sống và làm chứng cho « TÌNH YÊU » bằng một sự « ĐÁP TRẢ » tuyệt vời là chính cuộc « Tử Đạo » oai hùng của mình. Đó chính là Thầy Giảng Anrê Phú Yên, hoàn tất hiến lễ tình yêu và chiều ngày 26.7.1644 và được Giáo Hội tuyên phong Á Thánh ngày 5.3.2000 mà di chúc thiêng liêng của ngài còn lưu lại có thể tóm tắt cả một linh đạo : LINH ĐẠO TÌNH YÊU ĐÁP TRẢ TÌNH YÊU :
ĐÃ CÓ MỘT MÙA XUÂN NHƯ THẾ
Nhớ về anh, thế hệ của một thời kiên vững,
Thời gieo hạt mầm, vở đất của cha ông.
Thời của thuyền nan, chân đất, gánh gồng,
Mang hạt Phúc Âm qua muôn vàn nguy khó.
CHÙM THƠ SUY NIỆM MÙA CHAY THÁNH
Đường ta đi vẫn con đường trần lầy lội,
Vẫn cuộc đăng trình,
Giăng mắc giữa muôn vàn tội lỗi với thứ tha.
Giữa vong ân bội nghĩa với thương xót bao la…
Vâng, đời là cả Mùa Chay,
Xuyên suốt cả giữa “hai đầu con rắn” !
CHÙM THƠ SUY NIỆM VỀ THÁNH GIUSE
Giữa một thế giới ngập bon chen, ồn ào, vội vã,
Chúng con cần Ngài, người “Thợ cả vô danh”.
Để thấy đức tin vẫn còn ngời sáng yên lành,
Trong bàn tay chai sạn của cha,
Nơi khóe mắt nhạt nhòa của mẹ.
TOÀ ÁN ĐỜI – LƯƠNG TÂM ĐẠO
Và điều này khiến tôi nghĩ đến trường hợp của Herôđê, là kẻ trong nỗi sợ mất quyền lực, đã ra lệnh tàn sát tất cả những trẻ thơ thànn Bêlem. Đằng sau chuyện này có satan. Cố nhiên chúng ta phải thực hiện mọi biện pháp thực tế theo lẽ thường mà khoa học và xã hội cung cấp cho chúng ta, nhưng đồng thời chúng ta cũng không được quên đi thực tại này; chúng ta cần phải sử dụng các phương thế siêu nhiên mà chính Chúa dạy chúng ta: đó là khiêm nhường, tự cáo buộc mình, cầu nguyện và đền tội. Đây là cách duy nhất để thắng vượt ma quỷ. Đó chính là cách Chúa Giêsu đã chiến thắng nó…”
VĂN TẾ CHA PAUL MAHEU (1869 – 1931)
Cho dẫu biết : “Ai tin Đức Ki-tô, dù có chết vẫn được vào cõi sống”
Nhưng phận người : “Thân cát bụi, cỏ dại hoa đồng mềm yếu, mỏng manh”.
Nên hôm nay, nhân ngày Giỗ 88 năm của cha Paul Maheu,
Đoàn chúng con, lớp hậu thế, cùng hoà chung ý hợp tâm đầu,
Nguyện xin Chúa, giàu xót thương, niệm tình thương giải thoát.
TÂN TÒNG “CHÚA” ! CHO MỘT NGƯỜI VỪA ĐI XA
Thôi nhé,
Anh bình an chuyến tàu về “viễn xứ”,
Rồi chúng mình “ga cuối” sẽ gặp nhau.
Khói hương thơm hoà lời kinh nhỏ nguyện cầu,
Vẫn có nhau “nối linh thiêng vào đời”, anh nhé !
LẠI CÓ MỘT CON ĐƯỜNG NA-IM NHƯ THẾ !
Nên chỉ biết,
Cầu mong “Bà Mẹ goá” hôm nay gặp thấy,
Một bàn tay, một ánh mắt của Thầy Giê-su !
Với quyền lực Phục Sinh Ngài sẽ đền bù,
Sẽ trao về cho Mẹ,
Người con trai trong Nước Trời hằng sống !
CUỘC LỮ HÀNH CỦA ANH CHÀI LƯỚI
Con đường Phêrô đã chọn, đã đi và đã đến,
Vâng lệnh Thầy tới tận chỗ nước sâu
Cũng lại đồi cao, bóng dáng nhạt màu !
Trên thánh giá ngược, giống như Thầy,
Phêrô đã hát trọn bài ca hy tế…
LINH MỤC…NHƯ CHÚA ƯỚC MONG…NHƯ DÂN MONG ĐỢI !
Xin cha hãy nhẹ nhàng và thông cảm cho chúng con khi chúng con đến xưng tội. Cuộc sống bôn ba vất vả với bao lo toan, là phận người yếu đuối khó lòng tránh khỏi luốc lem tội lụy, xin Cha hướng dẫn chúng con cách trở về với Chúa và sống tốt đẹp hơn. Dù cho lắm khi chúng con cũng khiến Cha mất kiên nhẫn khi phải linh hướng và giải tội cho chúng con, nhưng chúng con xác tín rằng những khó nhọc ấy thật quý giá, nó sẽ là triều thiên vinh hiển Chúa đội trên đầu Cha trên Nước Trời mai sau.
TRỞ VỀ MÁI NHÀ XƯA
Nhìn lại, tôi thấy suốt ba mươi năm qua tôi sống trên đời nầy như một trẻ mồ côi, nhưng bây giờ tôi không còn mồ côi nữa! Tôi bị trôi giạt đã lâu, nhưng nay tôi đã tìm được bến bờ. Buổi sáng Chúa Nhật tôi trở lại nhà thờ, cũng là ngày tôi trở về với mái nhà thân yêu.
THÁNH THỂ VÀ ĐOÀN CHIÊN
Với sự thành công mà đã mang đến một dấu hiệu hy vọng thực sự, bà Catherine hy vọng rằng sáng kiến này sẽ được các giáo xứ khác thực hiện theo. Với nhóm nhỏ của mình vào thứ sáu, bà cầu nguyện với ý chỉ này và thích lặp lại câu nói rất hay của vị linh mục của mình: “Chúng ta cầu nguyện cho người dân của giáo xứ. Chúng ta cầu nguyện rằng Chúa Giêsu sẽ trở lại làng quê của chúng ta.” Đây là một thông điệp đẹp về hy vọng, nó chứng minh rằng việc đóng cửa các nhà thờ không phải là không thể tránh được!
CHIẾC TRÂM CÀI TÓC VÀ TIẾNG CHUÔNG TRỪ TÀ
Tóm lại, sứ điệp Lời Chúa của Chúa Nhật 6 thường niên hôm nay gọi mời cộng đoàn tín hữu chúng ta một lần nữa quy tụ xung quanh Đức Kitô để lắng nghe Lời dạy quan trọng của Ngài về con đường Phúc Thật của Tin Mừng. Mà không chỉ lắng nghe, điều quan trọng hơn đó là dấn thân chọn lựa và sống hết mình con đường khó nghèo của Phúc âm, con đường quyết chọn đứng về phía Thiên Chúa, tin tưởng và phó thác cho Ngài toàn thể vận mệnh và nhịp bước trong đời ; một sự tin tưởng-phó thác của những “bước chân Đa-vít” khi đối diện với gã khổng lồ “Go-li-át” (1 Sm 17,40-51), của tấm lòng “Bà Goá” sẵn sàng cho đi những “đồng xu cuối cùng” (Mc 12,41-44).