Lạy Chúa, xin thương xót linh hồn Maria mới qua đời, xin dẫn đưa em về nước trời vĩnh cửu, nơi chỉ có tiếng cười và niềm hạnh phúc, nơi “Chúa sẽ cất đi những chiếc khăn tang và khăn liệm”…; và cũng xin cho chúng con luôn ý thức thực tại trần gian là cõi vô thường để chúng con học theo gương Chúa sống khiêm nhường, yêu thương, bác ái như chính gia đình của người bạn trai em ấy để cho mọi người xung quanh đều thốt lên rằng : CÁI ĐẠO ẤY HAY THẬT. Amen.
Danh mục: Cảm nhận đức tin
Nhìn nhận, suy tư, đánh giá, tình cảm…trong chiều kích đức tin trước các sự kiện, biến cố, con người đang hiện thực trong cuộc sống.
PHÉP LẠ GIỮA ĐƯỜNG ĐUA
Tìm đâu xa, phép lạ là thế đấy !
Là tình người, là bác ái sẻ chia,
Là dìu nhau dẫu xa lạ chia lìa,
Mà điểm đến cuối cùng là tương thân tương ái !
CHÚA LÀ TÌNH YÊU ! ÔI KHÓ QUÁ !
Chúa ơi,
Thật là khó để chúng con hiểu được :
Chúa là tình yêu !
Và thật là khó để chúng con chấp nhận :
Chúa yêu thương chúng con vô cùng !
MƯỜI CĂN BỆNH LÀM BĂNG HOẠI NGƯỜI CÔNG GIÁO
Mười căn bệnh gồm: 1. Bệnh quá khứ cục bộ 2. Bệnh tiêu cực bi quan 3. Bệnh phô trương chiến thắng 4. Bệnh cá nhân chủ nghĩa 5. Bệnh lười biếng tránh né 6. Bệnh chuẩn mực trần tục 7. Bệnh đợi chờ phép lạ 8. Bệnh tùy hứng vô định 9. Bệnh sống vô trách nhiệm 10. Bệnh bè phái chia rẽ.
KHÔNG MẤY THUỞ, MỜI NGÀI !
“Chuyện Cana” trên vạn đường thế giới,
Hết rượu, nhạt tình, oan ức, chông gai…
Mượn lời Mẹ, không mấy thuở, mời Ngài,
Mau đến dự và ban cho “Rượu mới” !
CÓ NHỮNG DIỆU KỲ LÀM SAO TA HIỂU NỔI !
Trong vũ trụ nầy,
Có biết bao nhiêu điều lạ lẫm,
Những việc diệu kỳ,
Mà trọn đời để hiểu vẫn gian nan !
MONG MÃI TRẦN GIAN LÀ TIỆC CƯỚI
Mong mãi trần gian là tiệc cưới,
Gia đình là tổ ấm Ca-Na,
Để rượu mới Tin Mừng tuôn chảy,
Và niềm vui mở hội muôn nhà !
KỲ DIỆU CON ĐƯỜNG TÌNH YÊU
Vẫn còn đó nhiều con người mang trong mình nỗi khao khát Chúa, đang mong chờ ơn giải thoát nơi Thầy Giêsu. Anh Giuse đã gặp Chúa, cảm nhận được tình yêu của Chúa, ngang qua những tầm thường bé nhỏ của cuộc sống đời thường của mỗi người chúng ta. Chúng ta cùng nỗ lực dấn thân cho sứ vụ mang Tình yêu Giêsu đến với mọi nẻo đường cuộc sống bằng những công việc phục vụ âm thầm trong cầu nguyện hy sinh và tin yêu hy vọng mỗi ngày và cùng với lời mời gọi của Mẹ thánh Têrêxa Calcutta
TA ĐÃ THẤY NỤ CƯỜI TRONG NƯỚC MẮT
Vâng, ta đã thấy nụ cười trong nước mắt,
Thấy niềm vui giữa muôn vạn đắng cay.
Thấy bao mảnh đời vạ gió tai bay,
Nhưng thập giá đã phục sinh niềm hy vọng !
SAU 2000 NĂM, NGÀI CHỌN GIÁNG SINH Ở ĐÂU ?
Chắc Chúa lại giáng sinh
Không phải tại Sa Lem của hận thù, rẽ chia, tranh chấp,
Hay tại Palestine, Syria, Irak… bạo lực chiến tranh…
Không là ở khách sạn 5 sao,
hay nơi những rì-sọt ăn chơi, trác táng bạo hành…
Không là địa chỉ của tính toan và âm mưu quyền lực…
CHUYỆN NƯỚC TRỜI ! LẠ LẪM QUÁ KHÔNG EM ?
Nước Trời trên môi, rạng ngời trên mắt,
Trong cõi lòng già mẹ góa Na-im.
Nước Trời hy vọng bừng sáng trong tim,
Trong giọt nước mắt “cô đào hoán cải” …
“NGỒI VÀO CHỖ CUỐI”
Đó là chỗ mà sức sống và điểm tựa cho cả cuộc đời thánh hiến, cuối cùng, chính là Chúa Giêsu, đang hiện diện đợi chờ mỗi ngày trong Thánh Thể và nhẹ nhàng thúc bách qua Phụng Vụ, qua Tòa Giải Tội, qua Lời Chúa, qua các chị em…bằng lời nhỏ nhẹ âm thầm nhưng mãnh liệt sâu lắng : “Hãy đến ngồi vào chỗ cuối !”.
CÂU CHUYỆN DÒNG SÔNG
“câu chuyện dòng sông”, chuyện nhiệm mầu nhập thể,
Bởi từ đây dòng nước đã “đổi màu” :
Nước tái sinh, nước thánh thiện, nước hoá “nhịp cầu”,
Nước dẫn đưa nhân loại về thiên đàng bến đổ.
“Câu chuyện dòng sông”,
chuyện “Con Người để ông Gioan làm phép rửa”,
Vẫn mới hoài, dù Tin Mừng đã kể gần 2000 năm !
Quy Hòa mùa Noel
Ngôi làng nhỏ với những ngôi nhà mang dáng dấp xưa cũ, những con đường rợp bóng cây xanh, dệt trong tầm mắt bạn màu hồng, tím, trắng, cam của hoa giấy, nằm tách biệt và yên tĩnh, là cảm nhận của nhiều người lần đầu đặt chân tới thung lũng Quy Hòa của TP Quy Nhơn.
GIÁNG SINH SUM VẦY
Trải qua 5 năm, Giáng Sinh về nơi thôn làng miền núi này theo đúng nghĩa, bà con nơi đây cũng đã dần quen với không khí của mỗi dịp Giáng Sinh, ai ai cũng đều náo nức đón mừng ngày này, không phân biệt là người có đạo hay không có đạo.
THÌ RA HỘI THÁNH CHÍNH LÀ ĐÂY !
Vâng. Ngày 1/6/2018, trên con đường quốc lộ 24 nối liền Thạch Trụ, Mộ Đức lên tới Ba Tơ để xuyên qua đèo Violak lên tận Kontum tây nguyên, nếu có ai chưa bao giờ mường tượng được Hội Thánh Công Giáo là như thế nào, thì chắc hẵn, khi quan chiêm khung cảnh của buổi lễ Thêm Sức của giáo họ Ba Tơ, sẽ sửng sốt kêu lên : Ô kìa Công Giáo !
KHI CHIẾC ÁO VỪA KHÔ
Đó là chuyện kể của một giáo dân Ba Tơ, một giáo điểm thuộc huyện Ba Tơ, ở xa lắc trên vùng tây-nam tỉnh Quảng Ngãi, mà con đường nối với ngôi nhà thờ gần nhất cũng ngót nghét hơn 70 cây số.
VỰC ĐẠO
Trà Câu, một cộng đoàn nhỏ bé, tập trung hầu hết trong một góc phía tây của thôn Tập An Bắc cọng thêm một phần của thông Đông Quan, cả hai thuộc địa bàn hành chánh xã Phổ Văn, cũng đã đi qua đoạn đường “Bắt Đạo” với bao nhiêu máu xương và nước mắt mà chứng tích “VỰC ĐẠO” và chuyện kể liên quan vẫn còn sống mãi với thời gian.