Vâng, đó chính là âm vang của “giai điệu ngọt ngào” mang tên gọi đặc biệt của chính ngày Chúa Nhật IV Phục Sinh được cử hành trên khắp các nhà thờ Công Giáo trên toàn thế giới : CHÚA NHẬT CHÚA CHIÊN LÀNH !
Danh mục: Chia sẻ Lời Chúa
Giới thiệu các bài giảng, suy niệm, chia sẻ Lời Chúa theo Phụng Vụ hoặc các dịp đặc biệt
TUỔI TRẺ ƠI ! ĐỪNG ĐỂ BỊ KHINH THƯỜNG
Hãy mạo hiểm, ngay cả khi các con thất bại. Đừng sống sót với tâm hồn tê mê và đừng nhìn thế giới như thể các con là du khách. Hãy gây tiếng ồn ào! Hãy xua tan những nỗi lo sợ làm tê liệt các con, để các con không trở thành những xác ướp trẻ. Hãy sống! Hãy cho mình những gì tốt nhất trong cuộc sống! Hãy mở cửa lồng và hãy bay đi! Làm ơn đừng về hưu non.” (ĐKHS số 143)
VẾT CHAI SẠN GHI DẤU TÌNH YÊU
“Thánh Giuse là mẫu mực của những người khiêm hạ mà Kitô giáo nâng lên những địa vị cao sang; … Người là bằng chứng cho thấy rằng để trở thành một môn đệ tốt và chân chính nối gót Chúa Kitô, không cần đến những điều vĩ đại – chỉ cần các nhân đức thông thường, đơn sơ và nhân bản, nhưng phải là những nhân đức đúng nghĩa và chân thực.”
CHẠM ĐẾN VỚI BÀN TAY CỦA “LÒNG THƯƠNG XÓT”
Trên “Thân Mình Hội Thánh” và trong nhân loại hôm nay, còn có biết bao nhiêu phận người mang hình ảnh của “Đức Kitô loang lổ vết sẹo” của đói nghèo, bị áp bức, bệnh tật, tù đày…đang cần được “chạm đến” với bàn tay của “Lòng Thương Xót”.
DẪU ĐỜI ANH MANG NHIỀU VẾT SẸO
Thân xác phục sinh,
Mà mang toàn vết sẹo, quả là chuyện lạ !
Nhưng lại là chứng tích oai hùng của Vượt Qua.
Dấu tình yêu muôn đời và khắp cõi bao la,
Nên em ơi,
Có yêu anh, tin anh,
Em hãy đón nhận anh với muôn ngàn vết sẹo !
GIAI ĐIỆU QUANH NGÔI MỘ TRỐNG (THƠ PHỤC SINH)
Gần hai ngàn năm,
Nhân loại nghe hoài một chuyện kể,
Chuyện kể của bà Maria
trên đường về từ Ngôi Mộ Trống : “Tôi đã thấy nấm mồ của Đức Ki-Tô. Người đã sống lại và ra khỏi mồ. Người đang sống vinh quang”
NIỀM VUI KHỞI ĐẦU TỪ NGÔI MỘ TRỐNG
Dường như tất cả các ngôi mộ đều gợi lên một nỗi buồn, một mất mát lớn lao nhưng có một ngôi mộ mà tất cả mọi niềm vui đích thật đều khởi đầu từ đó : “Ngôi mộ trống” của ngày Chúa Phục sinh.
SỨ ĐIỆP TỪ CHÂN DUNG “ECCE HOMO”
Tin Mừng thực sự không dừng lại ở đây, nhưng nói lên một điều khác: Tin Mừng nói rằng Đấng bị đóng đinh đã sống lại! Nơi Người một sự đảo ngược hoàn toàn các vai trò đã diễn ra: kẻ bại trận đã trở thành người chiến thắng; kẻ bị xét xử đã trở thành thẩm phán, “hòn đá mà người thợ xây loại bỏ đã trở thành tảng đá góc tường” (x. Cv 4:11). Bất công và áp bức không có tiếng nói cuối cùng và sẽ không bao giờ là tiếng nói chung cuộc. Chúa Giêsu không chỉ phục hồi phẩm giá cho những người bị thế giới này khinh miệt, Ngài còn mang hy vọng đến cho họ!
CHIẾC KHĂN THẮT LƯNG
Để tiếp tục mang lấy khăn thắt lưng
Tiếp tục cúi mình rửa chân cho nhau
Để nhịp cầu tình yêu được kết nối
giữa Ngài
và bao kẻ chưa được biết : danh Ngài là tình yêu.
ĐÊM, VÀ NHỮNG BƯỚC CHÂN BUỒN !
Chuyện “Bữa cơm chiều” của ngày xưa còn đó,
Bước chân buồn Giu-đa lại trở về !
“Mái ấm Tiệc Ly”, câu chuyện tình duyên nợ !
Nhắc ai đừng chọn “bóng tối chia ly” !
CUỘC CHIẾN THẮNG CỦA “THƯƠNG KHÓ”
Một hình thức tinh tế của chủ nghĩa vênh vang chiến thắng là tinh thần thế gian trong tâm linh, tiêu biểu cho mối nguy hiểm lớn nhất, cho cám dỗ quỷ quyệt nhất đang đe dọa Giáo hội (De Lubac). Chúa Giêsu đã phá hủy chủ nghĩa vênh vang chiến thắng bằng cuộc Thương Khó của Ngài.
DẪU ĐỜI VƯƠNG “NÉM ĐÁ”
Từ “ném đá” đến con đường “thập Giá”,
Chuyện kể về Thầy đang trở lại hôm nay.
Vết hằn tình yêu giá cả đong đầy,
Một lần nữa xin vâng, dẫu đời vương “ném đá” !
CHÚNG TA HÃY HIÊN NGANG VÌ THẬP GIÁ CỦA CHÚA.
Vậy hỡi anh em, chúng ta hãy can đảm tuyên xưng, hãy công bố Đức Kitô đã bị đóng đinh của chúng ta. Đừng sợ sệt nhưng hãy vui mừng, chớ xấu hổ nhưng phải hiên ngang mà nói lên điều đó.
TUẦN THÁNH QUA NẺO THI CA !
Sáng nay ta cầm cành thiên tuế,
Ô kìa Tuần Thánh lại về rồi.
Nghe vọng cung trầm “Bài Thương Khó”,
Hai ngàn năm nào có xa xôi !
THẬP GIÁ VÀ TÌNH YÊU
Mùa Chay Kitô giáo sắp đi vào đoạn kết. Bóng thập Giá của Đức Kitô đã dần sáng lên như ngọn đuốc thiêng bừng cháy soi chiếu vào thế giới hôm nay, một thế giới đang đầy tràn bóng đêm của bất công hận thù, của đố kỵ ghen ghét, của vô cảm và bạo lực hoành hành
THIẾU PHỤ, NƯỚC VÀ THẦY !
Cũng đường trưa ngợp nắng,
Vai nặng gánh nước đầy,
Nhưng lời Thầy văng vẳng,
Đời bỗng đẹp từ đây !
“LÀM HOÀ”, VẪN LÀ CHUYỆN CỦA HÔM NAY !
Và như thế, lời tha thiết kêu mời “làm hoà với Thiên Chúa” (Bđ 2) của Thánh Phaolô dành cho cộng đoàn tín hữu Côrintô của những ngày khai sinh Giáo Hội lại trở nên thiết thân cho tất cả chúng ta ngày hôm nay, nhất là trong Mùa Chay thánh nầy.
ĐÊM TRƯỚC KHI TRỞ VỀ
Nếu quả ngươi biết tội, biết hèn, biết sợ…
Muốn thực tình tìm lại mái nhà xưa.
Muốn đứng lên xây lại những tháng năm thừa,
Ta hứa chắc, vòng tay cha ngươi đang đợi !
Riêng ta, mong từ đây sắp tới,
Nếu phải nghe ngươi, không còn là chuyện oán trách than van !