Thì ra tin là cú chạm nhẹ,
Mà con tim xác tín vững vàng.
Với cõi lòng tinh trong khiêm hạ,
Chúa quyền năng rộng rãi thi ân !
Danh mục: Thơ – Nhạc
Giới thiệu các bài thơ đạo, đời và các ca khúc của tác giả Sơn Ca Linh (Lm. Giuse Trương Đình Hiền) và của nhiều tác giả thân quen khác.
GIĂNG CÂU
Lên đường dẫu mấy xuyến xao,
Vâng Lời Thầy dạy con nào dám lui.
Chia xa mấy độ bùi ngùi,
Có Thầy bên cạnh thuyền xuôi mái chèo.
TÂM SỰ CHẬU HOA TẾT Ở NHÀ THỜ
Hạnh phúc dẫu cho chỉ một thời gian ngắn,
Rồi trở về với cát bui hư không.
Nhưng dù sao ta cũng mãn nguyện trong lòng.
Một mùa xuân, một đời nơi thánh điện !
MÙI HƯƠNG XUÂN CŨ
Cứ mỗi mùa xuân lại nhớ mùi vạn thọ,
Mùi bánh in, bánh nổ mẹ làm…
Tết đây rồi mà lòng cứ xa xăm,
Thoảng đâu đây những mùi hương xuân cũ …!
CẢM NGHIỆM : XUÂN VÀ CUỘC ĐỜI
Ta đã thấy bên đường hoa rụng hết,
Không biết đêm nay cành có đâm chồi ?
Trót chọn lên đường, có không, sinh, diệt !
Miễn trong hồn xuân gõ nhịp, thế thôi !
NHỮNG CÀNH HOA PHƯỢNG GIỮA CUỘC ĐỜI
Giữa những đường đời đang héo úa,
Có những cành phượng vĩ tươi xinh,
Rực thắm tin yêu nồng nàn sắc đỏ,
Cho cuộc đời luôn ướp mặn hương tình !
THANH GƯƠM VÀ ÁNH LỬA
Vâng, thanh gươm và ánh lửa yêu thương,
Cho chị, cho anh và cho chúng ta hết thảy !
Simêon, Anna, Giuse, Maria…không trừ ai cả,
những con người,
đã một lần “thấy ánh quang cứu độ” bừng lên !
BIẾT ĐẾN BAO GIỜ !
Biết đến bao giờ “Lời ở lại”,
Và Người thôi “nước lã người dưng” ?
Thế giới mở vòng tay ưu ái,
Đồng ca vui “khúc nhạc Tin Mừng” !
XIN HẸN GẶP NƠI MÙA XUÂN VĨNH CỬU
Như chiếc là mùa thu vừa rơi rụng,
Trôi theo dòng về cõi biển vô biên,
Lời kinh đưa như sóng vỗ triền miên,
Xô lấp bãi kiếp đời thân lữ thứ !
XIN HẸN GẶP NƠI MÙA XUÂN VĨNH CỬU
Như chiếc là mùa thu vừa rơi rụng,
Trôi theo dòng về cõi biển vô biên,
Lời kinh đưa như sóng vỗ triền miên,
Xô lấp bãi kiếp đời thân lữ thứ !
CHÙM THƠ SUY NIỆM MÙA XUÂN
Giữa bờ đời nhân thế,
Kìa dòng sông trôi xa.
Chợt thấy mình hoang phế,
Nghe mùa xuân đi qua !
HẬU DUỆ BẾN BUÔN
Em có biết
Cha ông mình đã trở thành bất tử,
Dẫu mọn hèn, dẫu tủi nhục, vô danh.
Máu chảy, đầu rơi, phân sáp, ngục hình…
Đường thập giá giờ lên đầy hoa thắm.
CHIỀU XUÂN NẦY VẮNG MẸ !
Mặt trời lên rồi mặt trời sẽ lặn,
Nhưng hôm nay chiều vội sớm dâng lên !
Đường về nhà mỗi bước mỗi chênh vênh,
Con chợt nhớ : chiều xuân nầy vắng mẹ !
CON ĐƯỜNG NGÔN SỨ MÃI CHÔNG CHÊNH
Người đã ra đi từ thuở ấy,
Bỏ ngai trời đến với dương gian.
Đường nào xa bằng trời với đất ?
Vâng ý Cha trăm lối vẹn toàn !
NGÃ NGỰA GIỮA DÒNG
Và trang sử mới đã bắt đầu từ đó,
“Đầu hàng Đa-mát” hay “cuộc ngã ngựa giữa dòng”,
Cuộc gặp gỡ nào đã trở thành một dấu ấn vô song,
Chiến sĩ lừng danh, Phaolô, Vị “Tông Đồ Dân Ngoại” !
CUỐI NĂM TÂM SỰ MẤY DÒNG
Mai mốt đời ta đến tuổi già,
Sẽ ngồi ôn lại chuyện đã qua.
Chuyện nhỏ, chuyện to, dài lẫn ngắn,
Người quen, người lạ trẻ với già.
ĐỂ THẾ GIỚI CHẠM BÀN TAY CỦA CHÚA
Chúng con đang cần Bàn tay Giêsu,
bàn tay của Ngôi Lời mang tình yêu vĩnh cửu,
Chuyển lửa cho đời và mang sức sống tin yêu.
Bàn tay cảm thông, chia sẻ, nhận ít cho nhiều,
Đẩy lùi bóng đêm
và dạy chúng con xây dựng nền văn minh sự sống.
LỜI VỌNG NẺO VÔ THƯỜNG
Tháng Chạp ai về thăm tiên tổ,
Có nghe lời vọng nẻo vô thường ?