Vâng, Hạt Cải và bàn tay tảo tần yêu thương da diết,
Hạt cải được vùi sâu, mục nát, nẩy mầm kết trái đơm hoa.
Hạt hẩm hiu, đen đủi,
Giờ vươn cao toả bóng râm ươm mát cả muôn nhà,
Khắp trái đất, chim trời muôn nơi về nương náu.
Giới thiệu các bài thơ đạo, đời và các ca khúc của tác giả Sơn Ca Linh (Lm. Giuse Trương Đình Hiền) và của nhiều tác giả thân quen khác.
Vâng, Hạt Cải và bàn tay tảo tần yêu thương da diết,
Hạt cải được vùi sâu, mục nát, nẩy mầm kết trái đơm hoa.
Hạt hẩm hiu, đen đủi,
Giờ vươn cao toả bóng râm ươm mát cả muôn nhà,
Khắp trái đất, chim trời muôn nơi về nương náu.
Chuyện áo cưới một đời con gái,
Duyên cuộc đời bến đục bến trong.
Dẫu sắc tàn hương phai giữ mãi,
Nghĩa “tào khang” son sắt một lòng !
Chuyện trẻ thơ, chuyện đời thường, đâu phải chi xa lạ,
Như Têrêsa “nhõng nhẽo” đòi được cha bồng ẵm để “lên thang”,
Chị đã tìm ra đường chinh phục hạnh phúc thiên đàng,
Là hoán cải cuộc đời thành em thơ bé nhỏ
Vâng, phải rồi,
Không chỉ mình anh mà cả thế gian vẫn hoài xa lạ,
Đường em đi là cả một chuyện tình.
Tình yêu mà, làm sao tất bật phân minh,
Ai muốn hiểu,
làm ơn, cứ theo Ngài ghé vai mang Thập Giá…!
Nhan sắc nè, tài cao nè, ngu gì phí phạm,
“Dầu Cam tùng kia”,
Vẫn có người “đập bể” để “xức chân Thầy”, đừng quên!
Chẳng ngại ngùng
“chỗ nước sâu” và “những chuyến lênh đênh”,
Nhưng cũng đừng quên,
Điều quý nhất vẫn là “bên chân Thầy ngồi xuống” !
Cho tôi mượn nụ cười em nhé,
Người ăn xin chờ mãi bên đường.
Một thoáng nhìn thôi cười rất nhẹ,
Mà sao lòng bỗng nhẹ đau thương !
Vâng, Mẹ là “Hoa Bất Tử” diễm lệ vô ngần,
Muôn tạo vật dưới đất trên trời,
Cùng hợp xướng bài vinh tụng MAGNIFICAT !
Đêm nay Ngài có nghe vang vọng tiếng kinh cầu,
Của bướm, của ong của bao loài giun dế…?
Của những con cu xanh,
Lẫn trốn tận rừng xa khe khẽ,
Đợi bình minh lên, dâng về Ngài một khúc ca kinh…!
Lời nguyện cầu còn lại “trên đỉnh bình yên” !
Như ông bố
Ôm xiết đứa con nhỏ trong lòng mình.
Hãy ghìm con xuống sâu thẳm trái tim Cha,
Và ước chi con được ở đó mãi
Với những nguời con mến thương
Đến muôn thuở muôn đời. Amen.