Khi bước lên thềm cửa, cô thấy mẹ đang mệt mỏi và lo lắng vì đã tìm kiếm cô khắp nơi.
Nhìn thấy Sue, mẹ cô nói: “Sue, vào nhà đi con. Chắc con đói bụng lắm rồi phải không? Cơm nước mẹ nấu xong nãy giờ rồi, vào mà ăn ngay cho nóng…”
Không thể kềm giữ được nữa, Sue òa khóc trong tay mẹ.
Tháng: Tháng Một 2019
NGƯỜI NÂNG CAO MỌI KẺ KHIÊM NHƯỜNG
Khiêm nhường là một đức tính được Thiên Chúa yêu mến. Khác hẳn với tính tự cao, tự đại có thể được so sánh với những ngọn núi, vạt đồi, đức khiêm nhường giúp chúng ta đào sâu những trũng thấp, để đón nhận được những Hồng Ân của Thiên Chúa đã không dừng lại trên đỉnh núi hay triền đồi, những chảy tràn xuống và đọng lại chan chứa ở những nơi thấp nhất dưới chân đồi.
NGƯỜI NÂNG CAO MỌI KẺ KHIÊM NHƯỜNG
Khiêm nhường là một đức tính được Thiên Chúa yêu mến. Khác hẳn với tính tự cao, tự đại có thể được so sánh với những ngọn núi, vạt đồi, đức khiêm nhường giúp chúng ta đào sâu những trũng thấp, để đón nhận được những Hồng Ân của Thiên Chúa đã không dừng lại trên đỉnh núi hay triền đồi, những chảy tràn xuống và đọng lại chan chứa ở những nơi thấp nhất dưới chân đồi.
TUỔI XUÂN CHIA SẺ CẢ CHO ĐỜI !
Bệnh nhân của nữ tu Vũ Thị Hài (sơ Hài Maria) đi lại khó khăn, chỉ lết được đến cửa để gọi các sơ tới giúp. Nữ tu xoa bóp cho người phụ nữ lớn tuổi một hồi lâu, rồi đi nấu nước mát từ khế, sài đất cho bà tắm bớt lở loét. “Con lắm tội lắm dì ạ, dì để cho con chết đi!”, lời than của bà khiến nữ tu lòng quặn thắt.
THÁNH GIOAN BỐTCÔ – NHÀ GIÁO DỤC VÀ TÔNG ĐỒ GIỚI TRẺ
Chào đời năm 1815 tại Cát-ten-nô-vô, giáo phận Tô-ri-nô, Gio-an đã trải qua thời thơ ấu trong hoàn cảnh khó khăn, vì thế khi làm linh mục, người dấn thân lo việc giáo dục cho thanh thiếu niên. Người lập dòng các tu sĩ Sa-lê-diêng và dòng Con Đức Mẹ Phù Hộ Các Giáo Hữu để huấn luyện thanh thiếu niên về nghề nghiệp và đời sống đạo. Người qua đời năm 1888.
VAI DIỄN CUỐI CÙNG
Con tàu đi xa. Người diễn viên già trào nước mắt cảm động hơn bất cứ một đêm diễn huy hoàng nào ở nhà hát. Đây là vai kịch cuối cùng của ông, một vai phụ, một vai không có lời, một vai không đáng kể nhưng đã làm cho chú bé kia vui sướng, đã đáp lại tâm hồn chú bé và chú sẽ không mất lòng tin ở cuộc đời.
CHÙM THƠ SUY NIỆM MÙA XUÂN
Giữa bờ đời nhân thế,
Kìa dòng sông trôi xa.
Chợt thấy mình hoang phế,
Nghe mùa xuân đi qua !
HẬU DUỆ BẾN BUÔN
Em có biết
Cha ông mình đã trở thành bất tử,
Dẫu mọn hèn, dẫu tủi nhục, vô danh.
Máu chảy, đầu rơi, phân sáp, ngục hình…
Đường thập giá giờ lên đầy hoa thắm.
HẬU DUỆ BẾN BUÔN
Em có biết
Cha ông mình đã trở thành bất tử,
Dẫu mọn hèn, dẫu tủi nhục, vô danh.
Máu chảy, đầu rơi, phân sáp, ngục hình…
Đường thập giá giờ lên đầy hoa thắm.