Qua “Công nghị Hội An” mà chúng ta vừa chia sẻ với nhau, phải chăng đây là cơ hội để thế hệ con cháu chúng ta nhìn lại cách lựa chọn và hành động của cha ông mà áp dụng vào việc củng cố, phát triển và chia sẻ niềm tin; áp dụng vào hành trình loan báo Tin mừng cho thời đại hôm nay. Đây chính là cách chúng ta cùng “lắng nghe”, một chiều kích cơ bản của “hiệp hành”.
Tác giả: Trương Đình Hiền
NGƯỜI THẤY (LE VOYANT)
Chim phượng hoàng, tên anh từ đó,
Anh đã thấy, đã chạm, đã nghe…
Và đã sẻ chia Lời Cứu Độ,
Thiên Chúa tình yêu mãi vẹn thề!
KHÔNG ĐỂ “CHÚA PHẢI RA ĐI”
“Thế có lần nào bạn mong nghe bước Người đến, thế có lần nào bạn mong xem bóng dáng Người. Thế có lần nào thế có lần nào, ngàn năm qua, bẫng ngàn năm, Người đã đến nhưng Người phải ra đi, Người đã đến nhưng Người phải ra đi.”.
ĐỪNG ĐÁNH MẤT “NỤ HÔN TÌNH YÊU”
Trong mùa Giáng Sinh này hay mãi mãi trên mọi nẻo đường cuộc sống, xin đừng một ai đánh mất hay coi thường “nụ hôn tình yêu nồng nàn” của Thiên Chúa. Và như thế, Giáng Sinh không bao giờ đi qua, Chúa không bao giờ vắng mặt. Bởi mãi mãi “Một hài nhi đã sinh ra cho chúng ta và một Người Con đã được ban tặng cho chúng ta”.
ĐỂ “BIẾT THẬT CON CHÚA XUỐNG THẾ LÀM NGƯỜI”
Như vậy, sứ điệp Lời Chúa của Chúa Nhật áp sát đại Lễ Giáng Sinh muốn mách bảo chúng ta rằng: Thiên Chúa vẫn đang tiếp tục “truyền tin” và Ngài vẫn luôn cần những địa chỉ như tấm lòng sắt son kính mến của Đavít, như trái tim thảo hiền thánh thiện khiêm nhu của Đức Mẹ Maria… để “biết thật Đức Kitô” và “đầy tràn ơn thánh”, như chính lời kinh Tổng Nguyện mà Hội Thánh ngỏ lời với Thiên Chúa hôm nay
NHÂN ĐỨC “CÓ CON”
Lời Chúa giới thiệu cho chúng hai gương mặt của hai bà mẹ có con: bà Anna mẹ của tiên tri Samuel trong Cựu ước và Đức Maria mẹ của Chúa Giêsu trong Tân ước. Cả hai người phụ nữ này, đặc biệt Đức Trinh nữ Maria, người “Mẹ gồm no mọi nhân đức”; và trong các nhân đức đó, chắc chắn có “nhân đức Có Con”.
SAO LẠI LÀ “MERRY”?
Vâng, mãi mãi sẽ là Niềm vui, là “Merry Christmas”.
Niềm vui Giáng Sinh, niềm vui dẫn con người về bến trường sinh.
Cho dẫu hôm nay thế giới vẫn còn tràn ngập buồn tủi điêu linh.
Nhưng hy vọng sẽ có một ngày
Ngày thế giới chỉ tràn trào niềm vui “Merry Christmas”!
HÃY LÀ “TIẾNG HÔ ĐẦY TRÀN THÁNH THẦN”
Ngay trước thềm của đại lễ Giáng Sinh, mỗi người chúng ta hôm nay, hãy là một “tiếng hô” như thế, tiếng hô chuyên chở một niềm vui đích thực “Chúa đã đến gần”, tiếng hô “đầy tràn Thánh Thần” của mẹ Maria “Magnificat”; tiếng hô của cầu nguyện, tạ ơn, làm việc thiện…
THƯƠNG VẠT NẮNG CHIỀU
Thiên đàng nào có lặng câm,
Viện tu đâu phải tối tăm tiêu điều.
Em mang hạt nắng tình yêu,
Thương em thương vạt nắng chiều làm sao!
MỖI NGÀY TÔI CHỌN MỘT CON ĐƯỜNG
ời chúng ta phải “cố gắng sao cho Người thấy anh em tinh tuyền, không chi đáng trách và sống bình an”. Và như thế, “dọn đường”, “sửa đường” của Mùa Vọng lại là một chọn lựa mỗi ngày một con đường, đường đến với Thiên Chúa, đường hoán cải nơi chính mình và đường yêu thương nối kết anh em: “Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi, đường đến anh em đường đến bạn bè…” (Ca khúc “Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn).
TUỔI NÀO 16 CHƯA TRÒN
Làm sao khỏi bước chênh vênh
Sóng đời giăng mắc lênh đênh vẫn chèo.
Theo Ngài “16 năm” theo
Đời linh mục dẫu đói nghèo vẫn cam!
HẠNH PHÚC VÌ ĐƯỢC “ĐỢI CHỜ”
Vâng, khi mùa Đông chợt vừa chớm lạnh, khi những cơn “mưa dầm gió bấc” dần nhẹ đi, khi trong các giáo đường thấp thoáng sắc tím của tà áo lễ linh mục hay tiếng phong cầm âm vang giai điệu “Trời cao xin đổ sương mai”…, người Công Giáo nào cũng thấy nao nao một niềm hạnh phúc: niềm hạnh phúc “được đợi chờ Chúa đến” trong dịp đại lễ Giáng Sinh; hay “đón đợi Chúa đến trên muôn nẻo đường cuộc sống” để đong đầy niềm hy vọng “gặp Chúa đến viếng thăm” khi giã từ “sân cỏ cuộc đời”!
THÌ RA, NƯỚC TRỜI ĐÂU CÓ XA !
Chỉ có một địa chỉ duy nhất: Vương quốc của tình yêu; và chỉ khi nào con người suy phục Vua Kitô, Đấng là Mục tử nhân lành, chấp nhận đi vào đoàn chiên để Ngài chăm sóc; và nhất là, nhận ra và phục vụ Ngài nơi những kẻ khổ đau, bé mọn…, thì bấy giờ, Nước Trời của hòa bình hạnh phúc đích thực sẽ đến, như chính lời phán dạy của Vua Kitô: “hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ”. Thì ra, Nước Trời đâu có xa đâu !
TỬ ĐẠO HÀNH (1)
Tử đạo ! Tử đạo ! máu loang khắp chốn,
“Pháp trường Bảy Mẫu”, Nam Định, Hải Dương…
Minh Mạng, Thiệu Trị, Tự Đức, Văn Thân…
Núi thẳm rừng xanh, sông sâu biển lớn…
TÔI VỀ BÊN DÒNG SÔNG
Năm ấy, 1971, tôi về bên dòng sông
Khi tuổi thanh niên tràn đầy mộng ước…
Như con sông Hương bốn mùa êm trôi dòng nước
Mang phù sa cho đôi bờ
Và xuôi ra biển lớn mênh mông…
NGÀY HỌC TRÒ
Bạn học của tôi, học trò của tôi đừng quên nhé
Dẫu bây giờ mùa đông tóc bạc phơ
Một thuở học trò một mái trường xưa…
20 tháng 11, với tôi, ngày học trò thương nhớ !
TỈNH THỨC ĐỂ “NÊN THÁNH GIỮA ĐỜI THƯỜNG”
Sống mỗi ngày với sự “chọn lựa khôn ngoan tỉnh thức” đó, chắc chắn “nén bạc cuộc đời” sẽ trổ sinh hoa trái để cuối cùng sẽ lãnh nhận được lời chúc phúc của “Vị Chủ Nhân đầy lòng thương xót”: ‘Hỡi đầy tớ tốt lành và trung tín, vì ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ đặt ngươi làm những việc lớn, ngươi hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ ngươi’.
NHƯ “ĐANG MẶC CHIẾC ÁO HOA HỒNG”
Mừng kính các Thánh Tử Đạo hôm nay cũng là một lời đoan hứa mới, một quyết tâm mới trước Anh Linh Tiên Tổ: quyết tâm “Làm Kitô Hữu cho đến chết” như lời xác quyết của Thánh Phaolô Hạnh; hay đón nhận khổ đau cái chết cách nhẹ nhàng thanh thản như thánh nữ Anê Lê Thị Thành: “mẹ mặc áo hoa hồng đó”…