Ai không một lần cần chữa lành tha thứ,
Không một lần hằn những vết thương đau.
Hãy nhìn lên đi, hãy tin yêu sốt sắng nguyện cầu.
Vì Thánh Giá Chúa,
Là cứu độ, sức sống, và vinh quang phục sinh vĩnh cửu !
Tác giả: Trương Đình Hiền
TÌNH YÊU TRONG DÁNG ĐỨNG THẬP GIÁ
Trong ngôn ngữ của Đức Giáo Hoàng Phanxicô, hành vi “từ bỏ” và “vác thập giá” chính là “cuộc chiến đấu liên lỉ trên con đường nên thánh”; và “chiến thắng của Kitô giáo luôn là một thập giá, nhưng thập giá ấy đồng thời là ngọn cờ chiến thắng, được ta mang vác với một tình yêu dịu hiền, bất khuất chống lại những tấn công của ma quỷ”
NGÀY MẸ SINH MÀ ĐỜI CON CAO QUÝ
Ngày Mẹ sinh mang ơn trời nhiệm lạ,
Đường trần gian hoa hy vọng nở đầy.
Cuốn sách đời khai trang mới từ đây.
Mừng sinh nhật Mẹ con cúi đầu cảm tạ !
THUYỀN, BIỂN, NƯỚC SÂU…VÀ LỤC BÁT
Theo Thầy theo cả lối đi,
Dẫu đường thập giá, dẫu ghi vạn sầu.
Con thuyền xưa đã quên đâu,
Thuyền nay Giáo Hội “nước sâu” vẫn chèo !
MÙA THU VÀ NHỮNG CHUYẾN ĐI XA
Hành trang đó xin trao người khách lữ,
Một chút vui buồn, một chút nỗi niềm riêng.
Một gánh yêu thương, một gánh ân thiêng,
Để mùa thu, lại lên đường bước tiếp…!
TA NHỚ MÃI “TẤM ÁO LÔNG LẠC ĐÀ” NGÀY ĐÓ
Nhưng “Ngài phải vươn lên…tôi đành héo úa” (Ga 3,30),
Ngôn sứ nào mà chẳng chịu đắng cay !
Ném đá, phân thây, thập giá, tù đày…
Đã đến lúc Gioan hoàn tất đoạn đường ngôn sứ.
THÊM MỘT LẦN “NHỎ LẠI”
Và bây giờ, cũng trong một “Bàn Tiệc”. Tôi phải tìm tới “chỗ cuối” của thinh lặng tôn sùng và tin yêu sốt sắng, để một lần “nhỏ lại” cùng với anh chị em của tôi. Bởi vì Ngài đang “ở chỗ đó”, chỗ của tình yêu hy sinh và khiêm hạ đến cùng : TẤM BÁNH ĐƯỢC BẺ RA !
TỪ CON ĐƯỜNG HẸP ĐẾN ĐẠI TIỆC NƯỚC TRỜI
– Con đường hẹp đó là sự trung thành phục vụ cộng đoàn của những “tông đồ giáo dân thầm lặng” qua các hội đoàn như chức việc, Legio, giáo lý viên, ca đoàn…
– Con đường hẹp đó là sự thuỷ chung, hiệp nhất và luôn tươi vui, đạo đức, Thánh lễ kinh nguyện hằng ngày… của các đôi vợ chồng trẻ, cho dù phải bon chen gánh nặng cơm áo gạo tiền…
ĐỜI TU NHƯ “CÂY BÊN SUỐI NƯỚC”
Làm sao để “Thập Giá Đức Kitô” được đón nhận và yêu mến đây? Làm sao để “con đường hẹp” được nhiều bạn trẻ chọn lựa và bước đi trên đó ? Theo kinh nghiệm ngàn đời của Hội Thánh, học được từ nơi Chúa của mình, con đường thuyết phục nhất, lời “quyến rủ hiệu quả nhất”, đó chính là “chứng từ cuộc sống”, là “bài thuyết minh sinh động” về Tám Mối phúc thật, về việc “quỳ xuống rửa chân”, về “vâng ý Cha chấp nhận chén đắng”; về những hành động cụ thể, có khi chỉ là những “chi tiết nhỏ” nhưng “đong đầy tình yêu” để đáp trả mỗi ngày chính lời của Đức Kitô trong Tin Mừng hôm nay :
“Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo. Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy…”.
LÁ TRÊN CÀNH VẪN CỨ XANH
Hãy yêu đi! Hãy tiếp tục yêu! Tất cả mọi sự sẽ khác». Tình yêu này của Thiên Chúa, vốn có thể làm chúng ta say mê cuộc sống, là điều có thể, nhờ Chúa Thánh Thần, bởi vì «tình yêu Thiên Chúa đổ tràn vào tâm hồn chúng ta nhờ Thánh Thần đã được ban cho chúng ta» (Rm 5,5)
NHÌN THẲNG VÀO ĐỨC KITÔ ĐI LÀM NGÔN SỨ
Không chỉ là lời cầu nguyện, mà hơn nữa, phải là một hành trang, một ngọn đuốc sáng mang theo để lên đường. Vâng, hành trang đó, ánh sáng đó chính là lời mà thư Do Thái ân cần nói với chúng ta : “Chúng ta hãy nhìn thẳng vào Đức Giêsu, Đấng khơi nguồn đức tin và làm cho nó nên hoàn tất; vì trông mong niềm vui đang chờ đón mình, Người đã chịu khổ giá, bất chấp sự hổ thẹn, và rồi lên ngự bên hữu ngai Thiên Chúa.”
CON VẪN MUỐN “MẸ MỘT LẦN Ở LẠI”
Như thế, lễ Mẹ Về Trời lại mở ra cho chúng ta chiều kích của một “Cuộc Thăm viếng Mới”. Mẹ lại đến chia sẻ niềm vui ơn cứu độ và hy vọng phục sinh cho “con cháu E-và” đang dập vùi trong “chốn khách đày, nơi khóc lóc” (Kinh Lạy nữ Vương), và cũng lại một lần nữa gọi mời con cái Mẹ tiếp tục lên đường với Mẹ để mở ra những cuộc “thăm viếng khác” đến muôn vạn mái nhà, đến trăm nghìn địa chỉ, nhất là những địa chỉ tối tăm, đói khổ, tật bệnh, lầm lạc…đang cần bừng sáng lên những lời tin yêu Magnificat : “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa. Thần trí tôi hớn hở reo mừng trong Chúa Đấng cứu chuộc tôi…”.
XIN MỘT LẦN Ở LẠI !
Ở lại với chúng con đi,
Thế giới hôm nay đang cần Mẹ lắm.
Rất nhiều anh chị em chúng con đang như kẻ mồ côi.
Biết Mẹ về trời, nào đâu biền biệt xa xôi,
Nhưng con vẫn muốn,
Mẹ ơi, xin một lần ở lại !
ĐỊA CHỈ CĂN CƯỚC KITÔ HỮU : NƯỚC TRỜI
Và như thế, đối với chúng ta, những người Kitô hữu, cho dẫu có khổ đau, thử thách, thất bại hay gì gì đi nữa, tất cả như lời của Đức nguyên Giáo Hoàng Bênêđictô XVI, chỉ là “khúc dạo đầu của niềm vui và hy vọng mà đức tin dẫn đến” đích điểm chính là “Nước Trời đã được dọn sẵn”
Vâng, “địa chỉ căn cước Kitô hữu” không là gì khác, đó chính là “NƯỚC TRỜI”
LẼ NÀO LẠI “SỤ MẶT QUAY LƯNG” !
Tóm lại, sứ điệp phụng vụ hôm nay không nhằm hô hào, cổ võ một thái độ sống tiêu cực, chán đời; nhưng là triển khai một cái nhìn tỉnh táo và khôn ngoan vào cuộc sống nhằm giúp chúng ta định hướng và đầu tư cuộc đời sao cho phù hợp với chương trình khôn ngoan và đầy tình thương của Thiên Chúa. Đứng trước một xã hội mà vật chất, tiền của đang chiếm lĩnh mọi bậc thang giá trị, Lời Chúa hôm nay phải chăng là một cảnh báo thích hợp cho mỗi người chúng ta để chúng ta luôn sống đúng căn tính của người Ki-tô hữu và tìm được hạnh phúc đích thực.
TIẾNG SAU CÙNG, TIẾNG MẸ DẠY ĐẦU TIÊN
“Hỡi anh em,
đối với Chúa Giêsu yêu dấu của chúng ta,
chúng ta hãy lấy tình yêu đáp lại tình yêu.
Chúa đã chịu chết đau khổ vì chúng ta,
nên chúng ta hãy lấy mạng sống đáp đền mạng sống…
Hỡi anh chị em,
chúng ta hãy giữ nghĩa cùng Đức Chúa Giêsu
cho đến hết hơi, cho đến trọn đời”
MỘT CHUYẾN VỀ QUÊ NGOẠI
Như một nén hương trước “từ đường gia tộc”,
Một chuyến “hành hương về Quê Ngoại” dấu yêu.
Xin “Ông Bà Ngoại” cầu thay nguyện giúp thật nhiều,
Để cháu con
dưới trên thuận hòa, yêu thương hiệp nhất !
ĐỨC TIN VÀ “HƠI ÁO CỦA MẸ”
“lòng sùng kính chân chính không hệ tại tình cảm chóng qua và vô bổ, cũng không hệ tại một sự dễ tin phù phiếm, nhưng phát sinh từ đức tin chân thật, dẫn chúng ta đến chỗ nhìn nhận địa vị cao cả của Mẹ Thiên Chúa và thúc ta lấy tình con thảo yêu mến và noi gương các nhân đức của Mẹ chúng ta” (GH 67).