Không biết, chút nữa đây, cõi lòng của mỗi người của chúng ta sẽ ra sao khi nghe tiếng chào, cho dù có khác một chút, “Mình Thánh Chúa Kitô” ! Có lẽ để nhắc nhở chúng ta sống trọn hảo mầu nhiệm Thăm Viếng hôm nay khi đón nhận Chúa Kitô Thánh Thể, mà Hội Thánh đã cầu nguyện khi hiệp lễ : “Như xưa Thánh Gioan Tẩy Giả đã nhảy mừng vì nhận biết Đức Kitô còn trong lòng mẹ, nay xin cho Giáo Hội, qua bí tích Thánh Thể nầy, cũng hân hoan đón rước Đức Kitô hằng sống, Đấng hiển trị muôn đời. Amen.
Tác giả: Trương Đình Hiền
ĐIỂM CỐT LÕI CỦA ĐẠO TIN MỪNG
Để rồi từ đây, chúng ta ra đi, làm chứng về một Giáo Hội mà mọi thành phần đều “yêu mến Chúa Kitô và giữ Lời Ngài”, một Giáo Hội luôn mặc lấy sự bình an của yêu thương và hiệp nhất, một Giáo Hội đang cưu mang niềm hy vọng mãnh liệt về một ngày mai tươi sáng mà sách Khải huyền trong BĐ 2 hôm nay đã diễn tả như một “Giêrusalem, từ trời, từ nơi Thiên Chúa mà xuống, chói lọi vinh quang Thiên Chúa…”. Amen.
THƯ THÁNH PHAOLÔ VÀ CHIỀU KÍCH LINH ĐẠO
Được hình thành từ thuở ban đầu khai sinh Giáo Hội, cho dù mang đậm dấu vết của hoàn cảnh lịch sử lúc bấy giờ cùng với những sắc thái riêng của yếu tố con người, văn hoá, thời sự mục vụ…, vì là những “bản văn mặc khải”, nên các thư Phaolô luôn chất chứa những giá trị linh đạo vượt thời gian và là ánh sáng dẫn đưa con đường hoàn thiện cho Dân Chúa muôn nơi muôn thuở.
THÁNG NĂM VÀ CHÙM THƠ DÂNG KÍNH MẸ
Dâng lên Mẹ từng hạt kinh sám hối,
Những “tràng Mân Côi” kết nối tin yêu.
Nước mắt mồ hôi, sướng khổ dập dìu,
Giáo xứ con đây, xin đừng quên, Mẹ nhé !
YÊU THƯƠNG, CÓ GÌ MỚI ?
Cùng lắng nghe và cầu nguyện cho nhau để “Giới răn mới” về yêu thương mà Đức Kitô đề nghị hôm nào sẽ không bao giờ bị vất vào sọt rác như một “đồ phế thải”, như một “tấm huy chương cũ mèm”; nhưng mãi mãi được chắt chiu thực hành, cho dẫu âm thầm, ẩn khuất, bé nhỏ như những hy sinh thầm lặng mà đầy ắp tình yêu của người nữ tu dòng kín vĩ đại Têrêsa Hài Đồng Giêsu, hay như những phục vụ lặng lẽ âm thầm của cô giáo Sophie Beranska để làm chứng cho một điều duy nhất : “Tôi là người Công Giáo; tôi chính là người môn đệ của Đức Kitô”
HOÀNG HÔN BÊN NHỮNG NGÔI MỘ “KHÔNG BAO GIỜ TRỐNG”
Và như thế, buổi hoàng hôn của ngày thứ năm Tuần Bát Nhật hôm ấy, đã sáng ngời niềm vui Phục Sinh bên những “ngôi mộ không bao giờ trống”, bời vì Đức Kitô Phục Sinh đã, đang và mãi mãi hiện diện đầy ắp ở đấy !
BÓNG TRƯA
Tháng năm ai về qua lối ấy,
Nhớ ghé Làng Sông tắm bóng trưa.
Dưới tán hàng sao nghe thức dậy,
Một chút bình yên, một thuở xưa !
CHÚA NHẬT MANG “GIAI ĐIỆU NGỌT NGÀO”
Vâng, đó chính là âm vang của “giai điệu ngọt ngào” mang tên gọi đặc biệt của chính ngày Chúa Nhật IV Phục Sinh được cử hành trên khắp các nhà thờ Công Giáo trên toàn thế giới : CHÚA NHẬT CHÚA CHIÊN LÀNH !
BÊN BỜ RÌA ĐẤT HỨA
Đời mình, như một áng thơ,
Khi bình khi trắc, chơ vơ, mệt nhoài…
“Cột mây cột lửa” ngời ngời,
Buông tay Ngài chắc một đời hư hao !
MỖI ĐỘ THÁNG NĂM VỀ !
Mỗi độ tháng năm về lại nhớ,
Nẻo đường ơn gọi dẫu xa xôi.
Chỉ thấy cả một đời mắc nợ,
Nợ tình yêu mang cả một đời !
TUỔI TRẺ ƠI ! ĐỪNG ĐỂ BỊ KHINH THƯỜNG
Hãy mạo hiểm, ngay cả khi các con thất bại. Đừng sống sót với tâm hồn tê mê và đừng nhìn thế giới như thể các con là du khách. Hãy gây tiếng ồn ào! Hãy xua tan những nỗi lo sợ làm tê liệt các con, để các con không trở thành những xác ướp trẻ. Hãy sống! Hãy cho mình những gì tốt nhất trong cuộc sống! Hãy mở cửa lồng và hãy bay đi! Làm ơn đừng về hưu non.” (ĐKHS số 143)
VẾT CHAI SẠN GHI DẤU TÌNH YÊU
“Thánh Giuse là mẫu mực của những người khiêm hạ mà Kitô giáo nâng lên những địa vị cao sang; … Người là bằng chứng cho thấy rằng để trở thành một môn đệ tốt và chân chính nối gót Chúa Kitô, không cần đến những điều vĩ đại – chỉ cần các nhân đức thông thường, đơn sơ và nhân bản, nhưng phải là những nhân đức đúng nghĩa và chân thực.”
CHÙM THƠ “30.4”
Chiều tháng 4, trong hơi tàn phờ phạc,
Anh nguyện đôi lời xin Trời chứng dùm anh.
Lỗi hẹn cùng em, dù chẳng muốn, thôi đành.
Xin lỗi em, đừng chờ, anh xin vĩnh biệt !
CHẠM ĐẾN VỚI BÀN TAY CỦA “LÒNG THƯƠNG XÓT”
Trên “Thân Mình Hội Thánh” và trong nhân loại hôm nay, còn có biết bao nhiêu phận người mang hình ảnh của “Đức Kitô loang lổ vết sẹo” của đói nghèo, bị áp bức, bệnh tật, tù đày…đang cần được “chạm đến” với bàn tay của “Lòng Thương Xót”.
DẪU ĐỜI ANH MANG NHIỀU VẾT SẸO
Thân xác phục sinh,
Mà mang toàn vết sẹo, quả là chuyện lạ !
Nhưng lại là chứng tích oai hùng của Vượt Qua.
Dấu tình yêu muôn đời và khắp cõi bao la,
Nên em ơi,
Có yêu anh, tin anh,
Em hãy đón nhận anh với muôn ngàn vết sẹo !
GIAI ĐIỆU QUANH NGÔI MỘ TRỐNG (THƠ PHỤC SINH)
Gần hai ngàn năm,
Nhân loại nghe hoài một chuyện kể,
Chuyện kể của bà Maria
trên đường về từ Ngôi Mộ Trống : “Tôi đã thấy nấm mồ của Đức Ki-Tô. Người đã sống lại và ra khỏi mồ. Người đang sống vinh quang”
BIẾT BAO GIỜ MỚI QUA CHIỀU THỨ SÁU !
Vâng, đất nước tôi,
vẫn còn “CHIỀU THỨ SÁU”, vẫn còn đầy những “ECCE HOMO”…
chờ lâu quá rồi, không biết đến bao giờ,
mới có “NGÀY THỨ NHẤT” của bình minh rực sáng !!!
BIỂN ĐỎ, BIỂN LỬA VÀ VƯỢT QUA
Vượt “Biển Đỏ” ngày xưa chỉ một dòng thế hệ,
“Dân mới hôm nay”, qua dòng máu thắm “Chiên Con”,
“Nô lệ khi xưa”, đất Ai Cập của “bạo chúa Pha-ra-on”,
“Đất hứa bây giờ”, Vương quốc của “Nước Trời hằng sống” !