Nếu Đức Hồng Y Etchegarey, một chức sắc cao cấp thuộc hàng Giám mục Pháp với địa vị Tổng Giám Mục Marseille, sau đó thuộc Giáo triều Rôma trong trách vụ Chủ Tịch Hội Đồng Giáo Hoàng về Công Lý và Hoà bình, mà đã tự nhận mình “như một con lừa đang cõng Đức Kitô trên lưng”, thì tôi (một chức việc quèn, một hội viên tầm thường của HHMTGTT, của Legio Mariae…hay gì gì đi nữa) nếu chẳng phải là “chú lừa con” thì cái gì để thích hợp hơn đây ?
Danh mục: Cảm nhận đức tin
Nhìn nhận, suy tư, đánh giá, tình cảm…trong chiều kích đức tin trước các sự kiện, biến cố, con người đang hiện thực trong cuộc sống.
ĐI TÌM DÁNG ĐỨNG CỦA ĐỨC MẸ !
Thập Giá buồn từ đồi Can-Vê, luôn rỡ rạng,
Lời trối hôm nào “…là con Mẹ…là Mẹ con…”!
Hai ngàn năm qua con tin Mẹ vẫn vuông tròn,
Đơn giản thôi, bởi đây, mối “duyên tình cứu độ” !
NGÀI ƠI ! XIN “LẠI ĐẾN”
Chuyện về Ngài làm sao kể hết,
Lửa, nước, cuồng phong mãi tuôn trào…
Hãy đến, Ngài ơi, xin “lại đến”,
Cho trần gian thôi lạnh lẽo, xanh xao !
MỘT THOÁNG “THIÊN ĐÀNG”
Nên “một cõi đi về” của ta là tin yêu hy vọng,
Một cõi thiên đường luôn mơ ước dẫu xa xôi.
Thiên đường đó, thật sự hôm nay, đã có rồi.
Khi vun xới, chắt chiu, nhịp cầu yêu thương, phục vụ !
ĐỨC MARIA GƯƠNG MẪU CHO CUỘC SỐNG ĐỨC TIN
Luca đã lập đi lập lại hai lần ở chương 2 câu 19 và câu 51 “Còn bà Ma-ri-a thì hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng”. Nếu như các biến cố của thời thơ ấu của Chúa Giêsu chỉ có thể được Đức Maria kể lại vì Mẹ là nhân tố chính trong mầu nhiệm cứu độ, ai có thể là chứng nhân về những điều đó ? Đối với Mẹ các biến cố này trở nên Lời Thiên Chúa để Mẹ lắng nghe, để Mẹ ghi nhớ, để Mẹ dần dần đón nhận như là thánh ý Thiên Chúa và chia sẻ cho các môn đệ.
THÁNG NĂM VÀ CHÙM THƠ DÂNG KÍNH MẸ
Dâng lên Mẹ từng hạt kinh sám hối,
Những “tràng Mân Côi” kết nối tin yêu.
Nước mắt mồ hôi, sướng khổ dập dìu,
Giáo xứ con đây, xin đừng quên, Mẹ nhé !
THÁNG HOA VÀ SÁM HỐI
Lạy Mẹ rất khiêm nhường, xin đoái nhận đoá hoa khiêm nhường của những người con Mẹ đang sám hối trở về với Chúa. Chúng con tin khiêm nhường sám hối chính là đoá hoa Mẹ rất mong muốn chúng con dâng lên Mẹ, để góp phần vào việc Chúa cứu độ trần gian trong tình thế hiện nay.
CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ TÔI !
Mãi trung kiên một lòng phó thác,
Dẫu gian truân thử thách ngập trời.
Một lòng “kính Chúa yêu người”,
Bài ca Hôn Phối vẹn lời kết giao.
HOÀNG HÔN BÊN NHỮNG NGÔI MỘ “KHÔNG BAO GIỜ TRỐNG”
Và như thế, buổi hoàng hôn của ngày thứ năm Tuần Bát Nhật hôm ấy, đã sáng ngời niềm vui Phục Sinh bên những “ngôi mộ không bao giờ trống”, bời vì Đức Kitô Phục Sinh đã, đang và mãi mãi hiện diện đầy ắp ở đấy !
BÊN BỜ RÌA ĐẤT HỨA
Đời mình, như một áng thơ,
Khi bình khi trắc, chơ vơ, mệt nhoài…
“Cột mây cột lửa” ngời ngời,
Buông tay Ngài chắc một đời hư hao !
MỖI ĐỘ THÁNG NĂM VỀ !
Mỗi độ tháng năm về lại nhớ,
Nẻo đường ơn gọi dẫu xa xôi.
Chỉ thấy cả một đời mắc nợ,
Nợ tình yêu mang cả một đời !
DẪU ĐỜI ANH MANG NHIỀU VẾT SẸO
Thân xác phục sinh,
Mà mang toàn vết sẹo, quả là chuyện lạ !
Nhưng lại là chứng tích oai hùng của Vượt Qua.
Dấu tình yêu muôn đời và khắp cõi bao la,
Nên em ơi,
Có yêu anh, tin anh,
Em hãy đón nhận anh với muôn ngàn vết sẹo !
GIAI ĐIỆU QUANH NGÔI MỘ TRỐNG (THƠ PHỤC SINH)
Gần hai ngàn năm,
Nhân loại nghe hoài một chuyện kể,
Chuyện kể của bà Maria
trên đường về từ Ngôi Mộ Trống : “Tôi đã thấy nấm mồ của Đức Ki-Tô. Người đã sống lại và ra khỏi mồ. Người đang sống vinh quang”
NIỀM VUI KHỞI ĐẦU TỪ NGÔI MỘ TRỐNG
Dường như tất cả các ngôi mộ đều gợi lên một nỗi buồn, một mất mát lớn lao nhưng có một ngôi mộ mà tất cả mọi niềm vui đích thật đều khởi đầu từ đó : “Ngôi mộ trống” của ngày Chúa Phục sinh.
BIẾT BAO GIỜ MỚI QUA CHIỀU THỨ SÁU !
Vâng, đất nước tôi,
vẫn còn “CHIỀU THỨ SÁU”, vẫn còn đầy những “ECCE HOMO”…
chờ lâu quá rồi, không biết đến bao giờ,
mới có “NGÀY THỨ NHẤT” của bình minh rực sáng !!!
CHO KẺ ĐÓI ĂN : BẢNG CHỈ ĐƯỜNG NÊN THÁNH !
Mỗi ngày tại nhà thờ Thánh Eustachio ở trung tâm Rôma, có một linh mục tự tay dọn bàn cho người túng thiếu; và bây giờ cha đang hoàn thành Ngôi nhà Lòng thương xót, với các quán bar và vòi hoa sen cho người vô gia cư. Cha nói: Bác ái phải từ con tim chứ không chỉ hành động.
BIỂN ĐỎ, BIỂN LỬA VÀ VƯỢT QUA
Vượt “Biển Đỏ” ngày xưa chỉ một dòng thế hệ,
“Dân mới hôm nay”, qua dòng máu thắm “Chiên Con”,
“Nô lệ khi xưa”, đất Ai Cập của “bạo chúa Pha-ra-on”,
“Đất hứa bây giờ”, Vương quốc của “Nước Trời hằng sống” !
HUYỀN THOẠI CHIM HOẠ MI ỨC ĐỎ
Nên từ dạo ấy đã ân ban,
Vết đỏ khắc ghi kỷ niệm vàng.
Nên từ đó “Hoạ mi ức đỏ”,
Loài chim “Ngày Thứ Sáu vinh quang” !