Cho tôi xin chút dầu thơm em nhé,
Để mang về mà cất giữ phòng thân,
Và để ai quanh lối xóm đang cần,
Tôi mang đến và chia cho chút xíu !
Danh mục: Cảm nhận đức tin
Nhìn nhận, suy tư, đánh giá, tình cảm…trong chiều kích đức tin trước các sự kiện, biến cố, con người đang hiện thực trong cuộc sống.
BƯỚC CHÂN TRẦN TRÊN NHỮNG ĐƯỜNG ĐI HẸP
Thi thoảng trên phố chợ đông người,
bàn chân trụi trần,
bóng ni cô bước chậm âm thầm trong màu áo xám.
Hay đâu đó,
Trên con đường quê bùn lầy nước đọng,
Thấp thoáng người nữ tu,
MẸ ĐẾN NHÉ, TIỆN ĐƯỜNG, CON MÃI ĐỢI !
Mẹ ơi !
Con vừa thấy dáng Mẹ băng qua,
Mà bước chân như là đang “vội vã” ?
Cũng phải thôi, vì con đường xa quá,
Tận trên quê bắc xuôi về núi nam.
Thân gái dặm trường, nắng gió miên man,
Chỉ với túi hành trang : niềm vui chia sẻ !
CHUYỆN CỔ TÍCH “BÀ GOÁ, TẤM BÁNH VÀ ĐỒNG XU”
Chuyện trong Tân ước,
Có bà goá nghèo xơ rơ xác rác,
Dâng cúng đền thờ vỏn vẹn có “hai đồng” !
Nhưng đó là lễ vật của trọn cả tấm lòng,
Nên trong mắt Chúa,
“Hai đồng nhỏ kia” đã trở thành vô giá !..
KINH KÍNH MỪNG CỦA BÀ MẸ BUÔN GÁNH BÁN BƯNG
Mẹ !
Chiều nay con trúng mánh.
Những bó rau chiều
người ta mua hết sạch sành sanh.
Xếp đôi quan gánh con nhớ lại rành rành.
Hôm nay lễ Mân Côi,
Chiều trên nhà thờ có dâng hoa trọng thể.
CHÚA PHỤC SINH VỚI BÀ MẸ BUÔN GÁNH BÁN BƯNG
Những ngày nầy xếp lại đôi quang gánh,
Con thảnh thơi mừng Tam Nhật Vượt qua.
Nghỉ bán vài ngày cũng thấy xót xa,
Chúa biết “tay làm hàm nhai” mà, phận khổ !
NGÀY TRUYỀN GIÁO CỦA BÀ MẸ BUÔN GÁNH BÁN BƯNG
Chúa ơi,
Chúa Nhật tuần trước con đã nge thông báo :
“Chúa Nhật tuần nầy, Ngày Truyền Giáo thường niên”.
Đời như con, quanh năm suốt tháng triền miên,
Buôn gánh bán bưng, biết gì đâu truyền giáo !
LỜI NGUYỆN CHIỀU CHÚA NHẬT CỦA BÀ MẸ BUÔN GÁNH BÁN BƯNG
Chúa ơi,
Xin mở dùm đôi mắt con ra,
Sao trời chưa kịp tối mà đôi mi nó cứ sụp xuống !
Con chẳng nghe được gì lời cha đang giảng,
Dẫu biết rằng… lễ Chúa Nhật chiều nay !
MÙA ĐÔNG NẦY LẠI NHỚ ĐÔNG XƯA
Nhưng nếu nhắc đến “mùa đông nơi các xứ đạo miền Tây Phú Yên” mà chỉ dừng lại ở khía cạnh “Giáng Sinh” không thôi thì quả thật vẫn còn “thiếu thiếu” sao đó ! Bởi chưng, chính nơi miền đất đặc biệt nầy, đã có một “mùa đông khắc nghiệt” cách đây đúng 133 năm (1885).
KHÚC “TRƯỜNG CA DÂNG HIẾN”
Có những lúc cuộc sống ta tưởng chừng như êm ả, nhưng trên hành trình bước theo Chúa, chúng ta không sao tránh khỏi những khó khăn, thử thách, phải đi qua những khúc quanh co của cuộc đời. Tuy nhiên, có khó khăn, thử thách chúng ta mới hiểu được giá trị của khổ đau và “ngộ” ra những ý nghĩa tuyệt vời, như cách cảm nhận của nhà chí sĩ Phan Bội Châu : “Ví thử đường đời bằng phẳng cả, anh hùng hào kiệt có hơn ai”.
MỘT CHÚT THÔI NHƯNG SAO MÀ LỚN VẬY !
Cho tôi xin chút dầu thơm em nhé,
Để mang về mà cất giữ phòng thân,
Và để ai quanh lối xóm đang cần,
Tôi mang đến và chia cho chút xíu !