Khi cậy dựa vào sức riêng và những phương thế nhân loại, người ta gạt bỏ Thiên Chúa, chỉ tin vào bản thân và trần thế (Thái độ Pêlagiô). Cả hai thái độ ấy nói chung đều là sự tập trung vào mình, dẹp bỏ công cuộc Thiên Chúa để theo đuổi chương trình vả công cuộc riêng. Đã thật lòng về với Cha, ta cần xóa mình đi vì vinh danh Cha và vì hạnh phúc của anh chị em.
CHIẾC XƯƠNG SƯỜN BỊ ĐÁNH CẮP
Là xương,
Nên cứ lủi thủi chịu thiệt thòi câm lặng,
Bạo lực gia đình, bị đoạ đày, bị hiếp, bị giết, bất công…
Mà hầu hết là nạn nhân của những thằng đàn ông,
Những “tạo vật”
được vinh dự “mang ảnh hình Thượng Đế”.
LỜI RU CON CỦA BÀ MẸ BUÔN GÁNH BÁN BƯNG
Con ơi ngủ trọn giấc nồng,
cho vai mẹ nhẹ cho lòng mẹ yên.
Cháo cơm mắm muối gạo tiền,
khỏi lo có mẹ muộn phiền mẹ đương.
BIẾT LẮNG NGHE NHAU
Nói tóm lại, vì tôi thiếu kỹ năng lắng nghe, tôi không biết giữ im lặng một cách thanh thản, hồn nhiên, dễ dàng và khéo léo. Từ đó, người phát biểu không có khả năng “mặc khải mình” như lòng họ chờ đợi, khao khát. Cũng vì vậy, họ chưa nhận ra bản chất đích thực sâu xa của mình là làm sứ giả của Tình Thương trong cuộc đời này.
MỘT KHAO KHÁT MÃNH LIỆT (TĨNH TÂM THEO TÔNG HUẤN “HÃY VUI MỪNG HOAN HỈ)
Không ai biết những diễn tiến tâm hồn của bạn. Chỉ có Chúa và bạn biết với nhau. Satan có thể đoán biết được đôi phần và người hướng dẫn cũng có thể được Chúa soi sáng cho biết đôi phần nhưng không ai mở được cõi lòng thay cho bạn. Tuần tĩnh tâm góp phần quan trọng cho số phận đời đời của bạn, do đó bạn cần tỉnh táo rút kinh nghiệm và làm việc nghiêm túc hơn.
TRỞ VỀ MÁI NHÀ XƯA
Nhìn lại, tôi thấy suốt ba mươi năm qua tôi sống trên đời nầy như một trẻ mồ côi, nhưng bây giờ tôi không còn mồ côi nữa! Tôi bị trôi giạt đã lâu, nhưng nay tôi đã tìm được bến bờ. Buổi sáng Chúa Nhật tôi trở lại nhà thờ, cũng là ngày tôi trở về với mái nhà thân yêu.
NĂM MỚI, MỘT SỰ KHỞI ĐẦU ĐÁNG NHỚ !
Ngày 22/12/2018, Phòng báo chí Tòa Thánh loan tin Đức Thánh Cha Phanxicô thiết lập Giáo phận Hà Tĩnh và bổ nhiệm Đức cha Phaolô Nguyễn Thái Hợp, Giám mục Giáo phận Vinh, làm Giám mục tiên khởi của Giáo phận Hà Tĩnh.
THÁNH THỂ VÀ ĐOÀN CHIÊN
Với sự thành công mà đã mang đến một dấu hiệu hy vọng thực sự, bà Catherine hy vọng rằng sáng kiến này sẽ được các giáo xứ khác thực hiện theo. Với nhóm nhỏ của mình vào thứ sáu, bà cầu nguyện với ý chỉ này và thích lặp lại câu nói rất hay của vị linh mục của mình: “Chúng ta cầu nguyện cho người dân của giáo xứ. Chúng ta cầu nguyện rằng Chúa Giêsu sẽ trở lại làng quê của chúng ta.” Đây là một thông điệp đẹp về hy vọng, nó chứng minh rằng việc đóng cửa các nhà thờ không phải là không thể tránh được!
TRONG KINH LẠY CHA KHÔNG CÓ TỪ “TÔI”
Chúng ta có thể tự hỏi: khi tôi cầu nguyện, tôi có mở lòng cho tiếng khóc của nhiều người gần xa không? Hay tôi nghĩ cầu nguyện như một loại thuốc mê, đem lại cho tôi sự yên tỉnh hơn? Tôi để câu hỏi này cho mỗi người tự trả lời. Trong trường hợp này tôi sẽ là nạn nhân của một sự hiểu lầm khủng khiếp. Tất nhiên, lời cầu nguyện của tôi sẽ không còn là một lời cầu nguyện Kitô giáo. Bởi vì từ “chúng con” mà Chúa Giêsu đã dạy chúng ta không cho phép tôi yên bình một mình và khiến tôi cảm thấy có trách nhiệm với anh chị em của mình.
TƯỞNG EM MỘT CÀNH HOA SIM TÍM
Màu tím hoa sim mang nỗi buồn da diết,
Dấu thời gian có biền biệt đi qua,
Tưởng về em ta ngắt một cành hoa,
Em về nhé, một cành hoa sim tím !
CHIẾC TRÂM CÀI TÓC VÀ TIẾNG CHUÔNG TRỪ TÀ
Tóm lại, sứ điệp Lời Chúa của Chúa Nhật 6 thường niên hôm nay gọi mời cộng đoàn tín hữu chúng ta một lần nữa quy tụ xung quanh Đức Kitô để lắng nghe Lời dạy quan trọng của Ngài về con đường Phúc Thật của Tin Mừng. Mà không chỉ lắng nghe, điều quan trọng hơn đó là dấn thân chọn lựa và sống hết mình con đường khó nghèo của Phúc âm, con đường quyết chọn đứng về phía Thiên Chúa, tin tưởng và phó thác cho Ngài toàn thể vận mệnh và nhịp bước trong đời ; một sự tin tưởng-phó thác của những “bước chân Đa-vít” khi đối diện với gã khổng lồ “Go-li-át” (1 Sm 17,40-51), của tấm lòng “Bà Goá” sẵn sàng cho đi những “đồng xu cuối cùng” (Mc 12,41-44).
HUYỀN THOẠI “CHIẾC TRÂM TRỪ TÀ”
Trong dân gian vẫn thường có câu nói rằng: ‘Nghèo khổ mà bố thí được là khó’, và đó là cái khó lớn nhất của đời người. Một người khi rơi vào hoàn cảnh khốn cùng mà vẫn có thể quên đi nỗi đau của mình để thiện đãi thế nhân, vậy thì thiện tâm ấy sẽ làm cảm động đất trời.
TỪ MỘT CHIẾC XƯƠNG SƯỜN
Tình yêu làm cho người ta hạnh phúc đến vô bờ, cũng có thể khiến người ta đau khổ muốn hoá điên. Nó làm người ta nên tốt hơn, cũng có thể khiến người ta tồi tệ gấp ngàn lần. Nó chắp cánh cho người ta bay lên trời, cũng có thể dìm người ta xuống hoả ngục. Nó biến người ta thành thiên thần, cũng có thể làm người ta thành quỷ dữ.
YÊU NHAU CHO TỚI CHẾT Ư ? CÓ ĐẤY !
Bên cạnh nhau, cần lãng mạn hơn là những kỷ niệm, cần sự ấm áp hơn là lễ vật, bên cạnh nhau là lời tỏ tình lâu dài nhất. Đồng cam cộng khổ, yêu thương cả đời, giản dị nhưng không tầm thường, tình yêu không hẳn phải oanh oanh liệt liệt, mà phải khiến người khác rung động đến tâm can.
KHÚC SÊRAPHIM NGÂN HOÀI THEO NĂM THÁNG
Nén hương lòng,
Kính tiễn cha hành hương đi về cội,
Mau hợp đoàn cùng muôn triệu thánh nhân.
Để khúc Sêraphim,
Cả thiên đàng cùng đồng giọng vang ngân,
Riêng cõi thế vạn lần thương tiếc nhớ !
QUÀ VALENTINE CHO “MỐI TÌNH DÂNG HIẾN” !
Em sẽ mang về
biếu anh một cánh hoa tươi màu rực sáng,
Dẫu hoa sim rừng, hay cải vàng, vạn thọ quê ta…
Trao về chị,
Một đoá hồng, một nhành lan hương sắc đậm đà,
Vâng,
Chút quà mọn, gọi là,
Quà “VALENTINE” dành cho những mối tình dâng hiến !
TRAO HIẾN TÌNH YÊU CHO CHÚA ? TẠI SAO KHÔNG !
Tôi hy vọng qua đức tin của tôi và lời thề hứa của tôi, tôi có thể đem tình yêu vào thế giới này. Tôi đã với tự do và với ý thức chọn từ bỏ hôn nhân vì lợi ích của Nước Chúa; đúng là một sự hy sinh. Tôi hy vọng từ kinh nghiệm sống của tôi người khác có thể nhận ra được một bài học tích cực.
HÃY BẾ EM RA KHỎI CUỘC ĐỜI ANH
Khi đi ngang tiệm hoa bên đường, tôi đặt một lẵng hoa mà vợ tôi yêu thích. Cô bán hàng hỏi tôi muốn viết lời chúc gì vào tấm thiệp. Tôi mỉm cười và viết “Anh sẽ bế em ra, vào mỗi sáng cho đến khi chúng ta già”.