HUYỀN THOẠI CHIM ÉN VÀ MÙA XUÂN

Views: 58

Dựa theo chuyện kể của Đỗ Thị Thu Huyền, đăng trong trang mạng www.mamnonlongbien.com : Kể bé nghe chuyện “Sứ Giả mùa Xuân”

Ngày xưa có bốn cô tiên,

Quản cai thời tiết triền miên khắp mùa.

Cô Đông tuyết lạnh mưa đùa,

Cô Thu hiu hắt gió lùa bên song.

Hạ về đem nắng rực hồng,

Xuân hoa sắc thắm, nương đồng tươi xinh.

 

Có năm kia, bất thình lình,

Mùa Đông lạnh giá u minh nối dài.

Nương đồng, rừng núi, cỏ cây,

Chìm trong giá buốt đêm dài buồn tênh !

 

Cô Xuân bằng bặt mông mênh,

Muôn loài ngóng đợi chênh vênh đất trời.

Tìm ai đi tận đến nơi,

Mời cô Xuân lại kẻo đời tiêu vong !

 

Sư tử rồi tới chị Công,

Xung phong đi đón Xuân hồng về thôi.

Đường xa muôn dặm nổi trôi,

Cả hai bỏ cuộc xa xôi trở về.

 

Muôn loài thất vọng tái tê,

Xuân không về kịp còn bề chết thôi.

Giữa cơn thổn thức bồi hồi,

Có con Én liệng giữa đồi thông xanh.

 

Én xin vượt núi qua gành,

Tìm cho tới được nơi thành cô Xuân.

Mẹ làm chiếc áo cho con,

Đường xa ấp ủ nước non dặm dài.

 

Én vui sải cánh đêm ngày,

Cuối cùng đã tới nơi đây Xuân thành.

Én gặp một chú chim xanh,

Thân tàn giá lạnh một mình tả tơi.

Hy sinh chiếc áo tuyệt vời,

Én trao hơi ấm tình đời sẻ chia…

 

Nàng tiên Xuân đích thị kìa,

Tình thương đã khiến Xuân kia trở về.

Bao năm trời đất tái tê,

Sầu buồn bao phủ u mê lạnh lùng.

Bởi chưng sầu hận muôn trùng,

Sân si, ích kỷ, chập chùng ghét ghen…

Thiên đường mãi mãi cách ngăn,

Mùa Xuân vĩnh biệt, vết hằn thêm sâu…

 

Nay chim én mở chiếc cầu,

Tình người nối lại, vết sâu lại lành.

Từ đây trong khắp sử xanh,

Tin mùa Xuân Én đưa nhanh khắp trời.

Từ rừng xanh tới biển khơi,

Nắng Xuân bừng sáng hoa đời thêm hương…

Còn bác ái, còn tình thương,

Còn tin Én báo Xuân đương trở về !

 

Sơn Ca Linh