Như vậy, mừng lễ Chúa Thánh Thần hôm nay, một lần nữa chúng ta van nài Đấng Ban Sự sống không ngừng “xuống” trên nhân loại đang có quá nhiều cảnh lầm than đang cần “chỗ nghỉ ngơi”, đang có quá nhiều nước mắt đang cần niềm an ủi, đang có quá nhiều địa chỉ lạnh lùng cần sưởi nóng và đang có quá nhiều tâm hồn tăm tối cần “sự sáng chứa chan hồng phúc”.
KHÔNG LÀ CHUYỆN ĐỂ “NGƯỚC MẮT NHÌN TRỜI”
Vì thế, mừng lễ Chúa Thăng Thiên hôm nay không phải là chuyện để “ngước mắt nhìn trời…”, mà là một quyết tâm “xuống núi”, “đi ra”, “tìm về”… bao nhiêu địa chỉ Giêrusalem, Giuđêa, Samaria… chưa được nghe sứ điệp tuyệt vời của Tin Mừng Cứu Độ. Hãy lên đường, hãy chèo ra chỗ nước sâu và đừng sợ… Vì Chúa đang ở với chúng ta !”
NGƯỜI ANH EM GIỮA CÁC ANH EM
“Là mục tử của cộng đoàn, theo hình ảnh Chúa Kitô Mục tử nhân lành dâng hiến tất cả cuộc đời cho Giáo Hội, linh mục sống và hiện hữu cho công đoàn; chính vì cộng đoàn mà ngài cầu nguyện, học hỏi nghiên cứu, làm việc và tự hiến; chính vì cộng đoàn mà ngài sẵn lòng để cho đi cuộc sống của mình, yêu thương cộng đoàn như Chúa Kitô, bằng tất cả tình yêu và lòng quý mến, tiêu hủy cả sức lực và không tiếc thời gian để làm cho cộng đoàn trở thành hình ảnh của Giáo Hội, Hiền Thê Chúa Kitô, ngày càng mỹ miều và xứng đáng hơn với lòng nhân hậu của Chúa Cha và tình yêu của Chúa Thánh Thần” (KCN 77).
BIỂN, LÀNG CHÀI VÀ CÂU CHUYỆN “CHÈO RA CHỖ NƯỚC SÂU”
“Hiện tại thì giáo họ Xuân Thạnh- Mỹ An gồm phần lớn là các gia đình trẻ (trong đó có nhiều gia đình tân tòng), sinh sống với đủ các ngành nghề như đi biển, làm du lịch, làm nông nghiệp (trồng cây và chăn nuôi)… Nơi đây dân cư chân chất, thật thà, dễ gần… nên rất thuận lợi cho việc truyền giáo; và hầu như mỗi tín hữu ở đây ai cũng mang trong mình ngọn lửa truyền giáo và sống tình huynh đệ hiệp thông nên số giáo dân trở lại và anh chị em tân tòng có dấu hiệu tăng lên theo từng năm”.
CÙNG NHAU VIẾT TIẾP “CÂU TRẢ LỜI”
Chúa Thánh Thần đã, đang và sẽ hoạt động thường xuyên trong Giáo Hội và thế giới; nhất là những lúc, những nơi, tưởng rằng “thế gian đã thắng”, “bóng tối đã lên ngôi”, Thập giá và Tin mừng của Chúa Giêsu bị vứt vào sọt rác của thời gian… Không, mọi sự lại khác hoắc ! Bởi vì: ngay trước “ngưỡng cửa thập giá, Đức Kitô đã long trọng củng cố niềm tin của các môn sinh: “Lòng anh em đừng xao xuyến! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy”; và điểm tựa của niềm tin đó chính là: “Thầy không để anh em mồ côi đâu… Thầy sẽ xin Chúa Cha và Ngài sẽ ban cho anh em một Đấng Phù Trợ khác đến ở với anh em luôn mãi” .
NHỮNG CUỘC HẸN LÀM NÊN LỊCH SỬ
Vâng, xin nhắc lại một lần nữa lời của Đức Giáo Hoàng Phanxicô: “Chúng ta đừng chạy trốn sự phục sinh của Chúa Giêsu, chúng ta đừng bao giờ ngã lòng, bất luận điều gì xảy ra. Chúng ta đừng để điều gì thúc đẩy chúng ta hơn là sự sống của Ngài, sự sống thôi thúc chúng ta tiến bước”. (EG số 3).
VÌ ĐÓ LÀ LỜI CỦA ĐẤNG LÀ “ĐƯỜNG…”
Trước lựa chọn “nẻo đường hẹp”, “con đường Thập Giá”, quả thật, với thân phận yếu đuối của con người, ai trong chúng ta lại đã không một lần muốn “xịu mặt, quay lưng”, như chàng thanh niên giàu có thuở nào (Mc 10, 17-22). Tuy nhiên, một lần nữa, Lời Đức Kitô lại vang lên nhắc khéo và động viên: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy”. Nếu đây là một lời của một ai đó, chúng ta có quyền nghi ngờ. Nhưng là Lời của Đấng là “đường, là sự thật và là sự sống”, nên hãy cứ yên tâm mà dấn thân tiến bước.
TA SẼ ĐI BÊN CẠNH NGƯƠI
Trong một thế giới có quá nhiều những “thần tượng giả”, những “bạn đồng hành không ra gì”, những ý thức hệ lầm lạc và giả dối… chúng ta cần luôn tỉnh thức và cầu nguyện không ngừng như hai môn đệ Emmaus khi xưa, với người “bạn đồng hành duy nhất đáng tin”- Đức Kitô phục sinh: “Xin Thầy ở lại với chúng tôi vì trời đã xế chiều và ngày sắp tàn”. Chắc chắn, Đức Kitô phục sinh không bao giờ từ chối; vì Ngài đã từng hứa chắc: “Thầy sẽ ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20).
ĐỨC KITÔ VÀ “THẬP ĐẠO NHÂN BẢN”
Vâng, Chúa khóc, giọt tình yêu thấm đẩm,
Trỗ ngàn hoa hy vọng tươi xinh.
Kể từ đây, chết chóc, điêu linh,
Đã ươm mầm tin yêu hy vọng.
SỨ ĐIỆP TỪ “VẾT SẸO”
Vì thế, mỗi người Kitô hữu hôm nay luôn phải là những “tông đồ Tôma” biết hồi tâm trở về “ở lại với anh em trong mái nhà Hội Thánh và hong lại niềm tin từ vết sẹo của Đấng Phục Sinh, “vết sẹo của Lòng Thương Xót” để rồi ra đi loan báo và làm chứng cho lòng thương xót bằng đôi tay phục vụ yêu thương, bằng tấm lòng khoan dung tha thứ.
BỮA ĐIỂM TÂM SAU “1990 NĂM” (0033 – 2023)
Các bạn ơi, hãy nhớ,
Mãi mãi trên bờ kia có Thầy đang đứng đợi,
Có bếp lửa hồng, có cá nướng, bánh thơm.
Thầy biết hết, nên đã sẵn sàng bữa điểm tâm,
Đừng sợ,
Dẫu suốt đêm chẳng được con cá nào, thuyền không lưới trắng !
DŨNG SĨ VÀ LOÀI HOA ƠN CỨU ĐỘ
Kính thưa cộng đoàn, đặc biệt, các cha mới. Các cha vừa lãnh nhận chức thánh linh mục sáng nay, trong tuần Bát Nhật Phục Sinh, trong một mùa Phụng vụ đặc biệt mà cái chết và sự phục sinh của Đức Kitô là một dấu ấn sâu đậm và cốt thiết nhất của Kitô giáo, của đời sống đức tin, của ơn gọi và sứ vụ tông đồ. Chàng “dũng sĩ Giêsu” khi trút hết những giọt máu trong trái tim trên đồi Sọ vào chiều thứ Sáu không chỉ làm nẩy sinh một loài hoa anh đào mà là loài hoa mang cứu độ, một loài hoa của ân sủng tái tạo phục sinh.
TIỆC LY
Mãi mãi Tiệc Thánh nầy gia bảo,
Chỉ ai mang căn cước Kitô,
Ai tin bánh rượu là máu thịt,
Nên một thân mình một cành nho.
KINH LỄ ĐÈN
Bởi đức tin đâu chỉ bởi những công trình lớn lao kinh động,
Đâu chỉ bằng những Đại Thánh đường
Những bài đại hòa tấu, hay những lễ đại trào hoàng tráng uy linh…
Đức tin là câu chuyện “Thương Khó”,
Được dệt bằng “ba ngày Kinh Lễ Đèn” đằm thắm yên bình,
Nơi nhà thờ xứ đạo chân quê đang mùa lúa chín !
MÁU HỒNG THẬP GIÁ VÀ CÀNH THIÊN TUẾ PHỤC SINH
Vâng, mọi người chúng ta, từ Chúa Nhật Lễ Lá hôm nay, đều được gọi mời cùng lên đường tham gia vào cuộc hành trình chinh phục “cành thiên tuế chiến thắng vinh quang” hay “vòng hoa dành cho người công chính” của chính Đấng đã nêu gương chọn lựa “máu hồng thập giá” để mang về “cành thiên tuế phục sinh” cho tất cả mọi người.
TIN MỪNG SỐNG LẠI KHÔNG LỖI THỜI
: “Đức tin không phải là một tiết mục thuộc về quá khứ. Đức Giêsu không phải là một nhân vật đã lỗi thời. Người vẫn sống, ở đây và ngay lúc này. Người bước đi cùng bạn mỗi ngày, trong chính hoàn cảnh cuộc đời mà bạn đang sống, trong những thử thách mà bạn đang phải trải qua, trong những ước mơ mà bạn đang ấp ủ…”
TRUYỀN TIN VÀ “MỆNH LỆNH XIN VÂNG”
Vâng, ngày lễ “thiên sứ truyền tin cho Đức Mẹ”, hay lễ “Acies” của Legio, cũng chính là ngày mà mỗi người Kitô hữu chúng ta đều nhận được một tiếng gọi mời, một mệnh lệnh: hãy theo Mẹ sống xin vâng với trái tim thảo hiền.
TỈNH DẬY MỖI NGÀY ĐỂ DỰNG XÂY CĂN NHÀ HỘI THÁNH
“Lạy Đấng Bảo hộ chúng con rất mạnh mẽ bởi trời, xin xuống tiếp giúp chúng con giao chiến cùng quỷ thần u ám dưới đất. Lại như xưa đã cứu Đức Chúa Giêsu Hài Đồng, cho khỏi cơn rất nguy hiểm mà được sống thế nào, thì rày cũng xin cứu chữa Hội Thánh Chúa, cho khỏi chước kẻ thù cùng mọi sự khốn khó như vậy…”