“Vò nước cũ, bờ giếng xưa”,
Một đời đi hoang, những nẻo đường tội lỗi…
Gặp được Ngài, nghe được Lời… xin bỏ lại từ đây.
“Chuyện tình người thiếu phụ Samari” xin viết tiếp từ đây,
Trong “nhật ký niềm tin” của tụi mình… em nhé !
Danh mục: Thơ – Nhạc
Giới thiệu các bài thơ đạo, đời và các ca khúc của tác giả Sơn Ca Linh (Lm. Giuse Trương Đình Hiền) và của nhiều tác giả thân quen khác.
“BA THẰNG” HAY “BA CƠN CÁM DỖ” CỦA THỜI ĐẠI
“Thằng Tàu”, “thằng Mỹ”, “thằng Nga”,
Ai ơi hãy nhớ tránh xa “ba thằng”.
Ba cơn cám dỗ thường hằng:
“Giàu sang”, “Tham dục”, “Quyền năng”, chớ liều !
NHỮNG “TẤM LƯỚI” MANG DÁNG HÌNH “ĐỒNG XU”
Hội Thánh hôm nay,
Và chuyện dài “chèo ra chỗ nước sâu, buông lưới”,
Vẫn phải tìm về “những Ngày Thứ Nhất” của hôm xưa.
Và những tông đồ hôm nay,
Luôn cần “tấm lưới mang dáng đứng những đồng xu”,
Vâng, những đồng xu ten
Của “bà Góa nghèo” như Tin Mừng đã kể (Lc 21, 1-4) !
NHÓM NHỎ BÊN BỜ
Và cứ thế,
Vẫn còn đó những câu chuyện trong dòng chảy Cứu độ,
Và ở đây, Nhơn Hải, Nhơn lý, Tân Thuộc, hay Ba Tơ…
Chuyện “Dân sót lại”, chuyện “một nhóm nhỏ bên bờ”…
Vì Hội Thánh, giản đơn,
Là những hạt muối, viên men… giữa lòng cuộc sống !
CÓ MỘT VƯỜN Ê-ĐEN NHƯ THẾ
Ai khôn mặc ai
Cố đi tìm chốn quyền quý cao sang đài các,
Ta dại ta về,
Ngồi bên ao cá đạm bạc dưới tán dừa xanh…
Vài cái bánh xèo, miếng gà nướng, một bát canh…
Thiên đường chân quê,
Vâng, đã có một vườn Ê-đen như thế !
NHỮNG TUẦN CANH THẦM LẶNG
Xin cảm ơn Quý vị,
Những bậc chân tu lặng thầm bên dòng đời biến động,
Những người đang ướp hương linh thánh rạng ngời.
Đã hy sinh và dám “đập bể bình dầu quý cuộc đời”,
Tuổi thanh xuân, sắc đẹp, tài ba…
Để canh giữ nét đẹp thần linh và niềm tin yêu cho thế giới.
EM CÓ NGHE MÙA XUÂN
Em có nghe mùa Xuân,
Reo ca từng hạt nắng,
Cành mai cười yên lặng,
Vẫn thế chuyện trần gian !
CA DAO MÙA XUÂN
Mùa Xuân thời của lên đường,
Dẫu qua mấy nẻo dặm trường cứ đi.
Mùa Xuân đã nhắn câu gì,
Mà sao tim cứ thầm thì nhịp vui…?
CÁNH HOA MAI MỒ CÔI
Năm nay mai vội nở
Còn mỗi đoá hoa tàn.
Cành mai trơ trọi lá
Vương nỗi nhớ miên man !
LY CÀ PHÊ CUỐI NĂM (2)
Ly cà phê cuối năm,
Xin tiễn biệt chú “Cọp Nhâm Dần”,
Với hạnh phúc lẫn gian truân dịu vợi,
Và mở rộng vòng tay,
Chuẩn bị đón “Chú Mèo Quý Mão” đang lấp ló trở về.
HỌ ĐÃ TIẾP NHẬN NGÀI NHƯ THẾ
Vâng, họ đã tiếp nhận Ngài,
Như các mục đồng của một thời Bê Lem hiu quạnh,
Nhưng sao trong lòng đầy ắp lửa tình yêu !
Không biết thế gian bây giờ, còn có được bao nhiêu ?
Những địa chỉ, không gian… để tiếp nhận Ngài như thế !
ĐỐ MẦY !
Đố mầy thế giới hôm nay,
Chiến tranh lại tiếp diễn hay hoà bình ?
Dễ òm, sứ điệp Giáng Sinh,
Hoà bình dưới thế khi tình lên ngôi…
ĐẤNG EMMANUEL ĐI TÌM QUÁN TRỌ
Câu chuyện “Đấng Emmanel đi tìm quán trọ”,
Cứ mỗi một mùa đông lại lững thững trở về.
Chỉ biết nguyện cầu: cho thế giới “một mai qua cơn mê”,
Một thế giới đầy “những kẻ được Chúa yêu”,
Một thế giới hoà bình,
Như Tin vui ở cánh đồng Bê-lem của hai ngàn năm trước !
EM ĐI MÙA TÍM ĐỢI CHỜ
Em đi Mùa Tím đợi chờ,
Sương mai khát vọng lời thơ nguyện cầu.
Chuyến tàu đời có xa đâu,
Đường về Núi Sọ gặp nhau mấy hồi !
MÙA VỌNG Ở KHERSON
Nắng tắt hoàng hôn qua kẻ lá,
Mắt mẹ buồn trông đã vội nhoà.
Kìa bước ai về nghe rất lạ !
Mà sao trong lòng mẹ trỗ hoa !
XIN MỘT LẦN ĐỔI CHỦ
Cùng một chút tin yêu, một niềm thống hối,
Hướng về Người tử tội đang hấp hối gần bên:
“Ông Giêsu ơi ! Khi về Nước Ngài, tôi đây xin chớ quên” !
Lời cuối cùng,
May mắn làm sao, tên trộm đã tìm được chủ mới !
ÁNH MẮT TỪ CỘI SUNG
Viết lại chuyện nầy,
trang nhật ký đời tôi, tên thu thuế Giakê,
Để lại cho đời,
Và cho ai đó như tôi mà tin yêu hy vọng.
NĂM CHỊ EM TRÊN “MỘT CHIẾC THUYỀN NAN”
Ngày 24/10/1932, năm nữ tu Phan Sinh Thừa Sai Đức Mẹ là chị Marie Gisèle (trưởng đoàn), chị Marie de la Résurreection, chị Marie de Saint- Yenan, chị Marie Waberta, chị Marie Martie du Sacré-Coeur đã đến làng phong Qui Hoà với sự đón tiếp nồng hậu của Đức Cha Augustine Tardieu Phú, Cha Nicolas là tuyên uý trại phong cùng với đông đảo anh em bệnh nhân phong.