Chẳng phải ươm mơ hay huyền thoại,
Chuyện biến hình một thuở Ta-bo !
Tử nạn – Phục Sinh là thế ấy,
Một khúc tình thơ “núi hẹn hò” !
Danh mục: Thơ – Nhạc
Giới thiệu các bài thơ đạo, đời và các ca khúc của tác giả Sơn Ca Linh (Lm. Giuse Trương Đình Hiền) và của nhiều tác giả thân quen khác.
ANH LẠI VỀ GIỮA NHỮNG HÀNG SAO
Cho dẫu nóng, dẫu mệt, dẫu bộn bề trăm thứ,
Dẫu khó khăn, nghèo túng, lẫn đường xa…
“Cuộc hẹn Qui Nhơn Tháng Bảy” vang rộn khúc tình ca,
Bởi có anh, Anrê Phú Yên,
Anh lại về giữa những hàng sao quê mẹ !
VÌ ĐÓ CHÍNH LÀ EM
Vâng, cho dẫu đời em tồi tàn rơm rạ,
Luôn hãy nhớ rằng: “Giữa lòng bàn tay Ngài đã khắc tên em”.
Em là vì sao Ngài đã đếm giữa bao la bát ngát trời đêm.
“Vì đó chính là em”, thế thôi, để em thuộc về Ngài miên viễn !
TRÀ CÂU… EM BÂY GIỜ SỐNG LẠI
Một thời mà…
Viên đạn vô tình ghim trên ngực,
Để cô thôn nữ đáng yêu chợt hóa thành cổ tích !
Để chàng thanh niên bỗng dưng tàn phế giữa đời trai…
Để tiếng chuông nhà thờ im bặt suốt tháng năm dọc dài,
Vâng “có một thời” để Trà Câu em lụi tàn phá đổ !
MỘT THOÁNG HAI THÁNH PHÊRÔ – PHAOLÔ
Tháng Sáu Thánh Tâm,
Những giọt máu hồng chảy từ Trái Tim vẫn còn thơm lựng !
Gương sáng Tông Đồ,
Hội Thánh nhớ hoài hai vị tiền nhân vĩ đại Phêrô- Phaolô.
Đẹp thay những bước chân, dấn thân cho nghĩa vụ Tông Đồ,
Quý lắm bao cuộc đời, hy sinh vì vinh quang Nước Chúa.
ĐỪNG SỢ !… VỚI ĐIỀU KIỆN…
Và sau cùng, Chúa bảo con “đừng sợ”… những con sâu !
Ôi ! Khoan đã Chúa ơi !
Với điều kiện… khi Chúa biến những con sâu thành cánh bướm !
BỐ CÓ CON, CON CÓ BỐ
Thương kẻ cút côi chưa được một lần kêu tên bố,
Xót phận thân già chẳng có khi nào gọi tiếng con !
Nếu thiếu cội già rừng cây sẽ thiếu những chồi non,
Mái ấm vắng cha mùa xuân không mặt trời thiếu nắng !
BỮA ĐIỂM TÂM SAU “1990 NĂM” (0033 – 2023)
Các bạn ơi, hãy nhớ,
Mãi mãi trên bờ kia có Thầy đang đứng đợi,
Có bếp lửa hồng, có cá nướng, bánh thơm.
Thầy biết hết, nên đã sẵn sàng bữa điểm tâm,
Đừng sợ,
Dẫu suốt đêm chẳng được con cá nào, thuyền không lưới trắng !
TIỆC LY
Mãi mãi Tiệc Thánh nầy gia bảo,
Chỉ ai mang căn cước Kitô,
Ai tin bánh rượu là máu thịt,
Nên một thân mình một cành nho.
KINH LỄ ĐÈN
Bởi đức tin đâu chỉ bởi những công trình lớn lao kinh động,
Đâu chỉ bằng những Đại Thánh đường
Những bài đại hòa tấu, hay những lễ đại trào hoàng tráng uy linh…
Đức tin là câu chuyện “Thương Khó”,
Được dệt bằng “ba ngày Kinh Lễ Đèn” đằm thắm yên bình,
Nơi nhà thờ xứ đạo chân quê đang mùa lúa chín !
CHUYỆN TÌNH BÊN BỜ GIẾNG CŨ
“Vò nước cũ, bờ giếng xưa”,
Một đời đi hoang, những nẻo đường tội lỗi…
Gặp được Ngài, nghe được Lời… xin bỏ lại từ đây.
“Chuyện tình người thiếu phụ Samari” xin viết tiếp từ đây,
Trong “nhật ký niềm tin” của tụi mình… em nhé !
“BA THẰNG” HAY “BA CƠN CÁM DỖ” CỦA THỜI ĐẠI
“Thằng Tàu”, “thằng Mỹ”, “thằng Nga”,
Ai ơi hãy nhớ tránh xa “ba thằng”.
Ba cơn cám dỗ thường hằng:
“Giàu sang”, “Tham dục”, “Quyền năng”, chớ liều !
NHỮNG “TẤM LƯỚI” MANG DÁNG HÌNH “ĐỒNG XU”
Hội Thánh hôm nay,
Và chuyện dài “chèo ra chỗ nước sâu, buông lưới”,
Vẫn phải tìm về “những Ngày Thứ Nhất” của hôm xưa.
Và những tông đồ hôm nay,
Luôn cần “tấm lưới mang dáng đứng những đồng xu”,
Vâng, những đồng xu ten
Của “bà Góa nghèo” như Tin Mừng đã kể (Lc 21, 1-4) !
NHÓM NHỎ BÊN BỜ
Và cứ thế,
Vẫn còn đó những câu chuyện trong dòng chảy Cứu độ,
Và ở đây, Nhơn Hải, Nhơn lý, Tân Thuộc, hay Ba Tơ…
Chuyện “Dân sót lại”, chuyện “một nhóm nhỏ bên bờ”…
Vì Hội Thánh, giản đơn,
Là những hạt muối, viên men… giữa lòng cuộc sống !
CÓ MỘT VƯỜN Ê-ĐEN NHƯ THẾ
Ai khôn mặc ai
Cố đi tìm chốn quyền quý cao sang đài các,
Ta dại ta về,
Ngồi bên ao cá đạm bạc dưới tán dừa xanh…
Vài cái bánh xèo, miếng gà nướng, một bát canh…
Thiên đường chân quê,
Vâng, đã có một vườn Ê-đen như thế !
NHỮNG TUẦN CANH THẦM LẶNG
Xin cảm ơn Quý vị,
Những bậc chân tu lặng thầm bên dòng đời biến động,
Những người đang ướp hương linh thánh rạng ngời.
Đã hy sinh và dám “đập bể bình dầu quý cuộc đời”,
Tuổi thanh xuân, sắc đẹp, tài ba…
Để canh giữ nét đẹp thần linh và niềm tin yêu cho thế giới.
EM CÓ NGHE MÙA XUÂN
Em có nghe mùa Xuân,
Reo ca từng hạt nắng,
Cành mai cười yên lặng,
Vẫn thế chuyện trần gian !
CA DAO MÙA XUÂN
Mùa Xuân thời của lên đường,
Dẫu qua mấy nẻo dặm trường cứ đi.
Mùa Xuân đã nhắn câu gì,
Mà sao tim cứ thầm thì nhịp vui…?