Views: 39
(Tưởng nhớ đến em Anê Lê Đặng Thị Thu Hiền – Giáo lý viên, ca viên giáo xứ Đồng Tre, đã “tự chọn cho mình cái chết” vào chiều ngày 22.11.2021).
Âm thanh nào vụt qua như tiếng vạc,
Khô khốc lặng thầm rớt xuống đêm sâu !
Hun hút ngoài kia tắt lịm ánh đèn dầu,
Như bước chân em vội đi về lối tắt !
Cây cỏ dại bên đường ai mới cắt,
Mà sao còn vương lại chiếc lá xanh ?
Chẳng lẽ “Ông Trời” mà cũng đành hanh,
Hay “huyền cơ” đã an bài số phận ?
Trăm năm trước, ngàn năm sau cứ vẫn…
Đời có em rồi lại chẳng còn em !
Con tạo xoay vần ngày hết lại đêm,
Hạt bụi thoáng qua vòng đời sinh diệt !
Em đã khóc, đã cười, yêu tha thiết…
Đã lụy phiền, khổ ải, biết gian nan…
Cung thánh chiều huyền diệu, cõi thiên đàng,
Bài Thánh ca cung trầm em đã hát !
Rồi một ngày bỗng thấy đời khô khát,
Thấy đời như hoang mạc vắng cô liêu.
Tuổi đời sao chợt già cỗi xanh rêu,
Quá khứ bềnh bồng đường mai xám xịt !
Và em đã chọn “đi về lối tắt”,
Giọt nến cuối cùng giọt nến mông mênh !
Chiếc lá cô đơn về cội lênh đênh,
Hạt bụi lặng câm tan vào vĩnh cửu !
Kiếp phù du đâu dài lâu cố cựu,
Mặt trời lên sẽ tan giọt sương mai.
Cỏ nội hoa đồng một thoáng phôi phai,
Về “chốn ấy” thật yên bình, em nhé !
Sơn Ca Linh (13.12.2021)