Yên nghỉ nhé em, cũng đừng buồn đừng giận, Sao Chúa dành cho em “khúc oan nghiệt đường đời”! Hãy thênh thang làm giọt nước trôi về nẻo xa khơi, Để hòa tan trong khối Tình Cha mênh mông biển cả!
Trong một thế giới đầy vô tâm và hướng ngoại, thừa ích kỷ và giả hình… nhưng thiếu tình yêu và chiều sâu lắng, vắng sẻ chia và lòng chân thật… Nên ta đâu nhận ra một bước chân ai đó, một ánh mắt, một nụ cười vừa gặp, một chút tình người như cơn…
Tạ ơn Chúa, riêng em, Dẫu khổ ải gian truân, dẫu chông gai, bách hại… Đường Thập giá em đi đã dẫn tới mùa xuân! Bạn đường bên em một Đấng Tình Quân, Đã cho em giữ mãi, Hương sắc Thánh Linh ướp xuân đời tươi thắm!