Những chiếc tàu đời em, không bến chơi vơi, Nên chớ vội “ra khơi” và hãy khoan bước xuống. Đợi anh một ngày mang “chiếc bùa vô lượng”, Xây đất bằng, bạt núi lấp sông,..
Mùa xuân bây giờ, Tìm lại chút màu hoa xưa sao quá khó, Hoa chợ bán đầy nhưng vạn thọ thưa vắng bên những đường quê. Trời vẫn xanh, nắng vẫn đẹp, mà hình như én vẫn chưa về, Không lẽ, chưa nghe thấy mùi hương và sắc vàng vạn thọ?
Ở ngoài kia, nghe nắng xuân đang bước về vội vã, Mà sao trong hồn vẫn nghe nhịp bâng khuâng ? Xin hãy bay về, Bồ Câu Thánh Linh, cánh én tin xuân, Để sự sống, để tình yêu, để hoà bình… Gieo mầm xanh trên mọi nẻo đường thế giới…!