Nên, “XIN ĐỪNG CHẠM ĐẾ TÔI”, một “loài cây khiêm nhượng”, Để cành lá tươi xanh dưới ánh mặt trời, Để sắc hồng tình yêu luôn rực rỡ sáng ngời, Và giữ trọn cuộc đời mãi là loài “hoa trinh nữ”.
Ta vẫn là ta, xin làm thân cỏ dại, Chọn màu xanh, chọn ẩn khuất bên đường. Khỏi nợ trần, sạch oan khúc, vấn vương… Có lâu đâu, một thoáng về nguồn cội !
Rồi dưới chân cầu, lại một đời hiu quạnh, Cầu Chúa xót thương ban một đức tin thành. Giữa dòng đời, cuộc dâu bể mong manh, Xin giữ trọn một mối tình chung thủy…!
Thân con đây xin phó thác mọi điều, Tận hiến mình cho Ngôi Ba Thiên Chúa. Như Giêsu trên đỉnh đồi Thập Giá, Sống trọn vẹn thân mình cho hiến lễ tình yêu.