THÁNH GIỮA ĐỜI VUI
TRANG MẠNG HỌC HỎI, SUY TƯ VÀ THỰC HÀNH TÔNG HUẤN GAUDETE ET EXSULTATE
–
Trương Đình Hiền
Đời mình, như một áng thơ, Khi bình khi trắc, chơ vơ, mệt nhoài… “Cột mây cột lửa” ngời ngời, Buông tay Ngài chắc một đời hư hao !
Read more
Mỗi độ tháng năm về lại nhớ, Nẻo đường ơn gọi dẫu xa xôi. Chỉ thấy cả một đời mắc nợ, Nợ tình yêu mang cả một đời !
Chiều tháng 4, trong hơi tàn phờ phạc, Anh nguyện đôi lời xin Trời chứng dùm anh. Lỗi hẹn cùng em, dù chẳng muốn, thôi đành. Xin lỗi em, đừng chờ, anh xin vĩnh biệt !
Thân xác phục sinh, Mà mang toàn vết sẹo, quả là chuyện lạ ! Nhưng lại là chứng tích oai hùng của Vượt Qua. Dấu tình yêu muôn đời và khắp cõi bao la, Nên em ơi, Có yêu anh, tin anh, Em hãy đón nhận anh với muôn ngàn vết sẹo !