Views: 43
CHỈ CÓ THẦY MỚI BIẾT [1]
(Kính tặng Đức Cha Phêrô Nguyễn Soạn nhân dịp mừng Thượng Thọ Bát Tuần – 1936-2016, và cha Giuse Phạm Thanh nhân dịp mừng Kim Khánh linh mục – 1966-2016)
Trọn đời con chỉ có Thầy mới biết,
Đến tự nơi nào và sẽ về đâu.
Biết từng nỗi vui biết mọi ưu sầu,
Con quỵ ngã và khi con chỗi dậy.
Trọn đời con chỉ có Thầy mới thấy,
Thấy đường con đi tự cõi đời đời.
Những bước chân con qua khắp muôn nơi,
Thấy những giọt vui và từng nỗi khổ.
Trọn đời con chỉ có Thầy mới rõ,
Ý nghĩ trong đầu và nhịp đập trái tim.
Con ước mơ hay khao khát kiếm tìm,
Chuyện đã qua hay đường dài phía trước.
Trọn đời con chỉ có Thầy nghe được,
Xuyến xao, trăn trở, hy vọng, xót xa…
Niềm vui dâng trào, hạnh phúc bao la,
Tiếng nức nở từng đêm thâu buốt giá !
Trọn đời con chỉ có Thầy không lạ,
Vì quá quen bao yếu đuối lỡ lầm.
Vì đã bao phen tha thứ quan tâm,
Để con lại ngẫng cao đầu đi tới.
Trọn đời con chỉ có Thầy mong đợi,
Đợi từng ngày theo dấu bước chân hoang.
Rộng vòng tay chờ tha thứ trao ban,
Mở tiệc vui tình yêu thương tha thiết.
Đời con đó, bao nhiêu Thầy hiểu hết,
Con có là gì để phải lắng lo !
Dẫu có lênh đênh trên vạn chuyến đò,
Con chỉ biết thân thưa : “Thầy ơi, con yêu mến …!”
Sơn Ca Linh
[1] Theo gợi ý từ Ga 21,17 ; châm ngôn Giám Mục của ĐC Phêrô Nguyễn Soạn : SCIS QUIA AMO TE – THẦY BIẾT CON YÊU MẾN THẦY)