Views: 1
(Chính anh em lo cho họ Ăn – Mt 14,16)
Nhớ ngày xưa hoang mạc …
Môsê thẳng thừng đôi co với Chúa:
“Con không mang nổi đám dân ô hợp đây!
Đám dân con chẳng sinh ra,
Nhưng Ngài bảo phải cưu mang ấp ủ…
Nhưng hãy giết con đi…
Để con yên nghỉ và thoát khỏi gánh đau thương này” (Ds 11,4-15).
Và Đức Kitô,
Cũng đã từng xuyến xao ngao ngán:
“Ôi thế hệ vô tín gian tà,
Ta còn phải chịu đựng các ngươi cho đến bao giờ” (Mt 17,17)
Nhưng nói là nói vậy,
Môsê vẫn đồng hành với dân đến bên bờ Đất Hứa,
Và Đức Kitô
Luôn mở rộng tấm lòng
Để “xót thương một đoàn chiên lạc lõng bơ vơ” (Mt 9,36).
Vâng, Mục tử với đoàn chiên,
Câu chuyện dài, hay chuyện tình muôn thuở!
Vì một con chiên, khóc vợ khóc con đi chịu tử hình
Mà mục tử Maximilien Kolbe,
Một mực xung phong dành thay chịu chết,
Bởi đời linh mục độc thân có chết cũng một mình!
Hay như cha sở nhà quê,
Gioan Maria Vianney quê mùa dốt nát,
Thương đoàn chiên
Ngày ngày ngồi Tòa giải tội, viếng Thánh Thể đêm đêm…
Vài chiếc cũ khoai,
Lưng lưng cái bụng cho qua ngày đoạn tháng,
Miễn đoàn chiên chan hòa thánh đức, sống đạo êm đềm…
Đoàn chiên nào trên dương thế,
Mà chẳng thiếu nhiểu nhương, mà không đầy ân oán?
Nên chẳng mục tử nào,
Mà chẳng thừa trầy vi tróc vảy, chẳng dư thương tích oan khiên?
Nên, muôn nơi muôn thuở,
Bài học đầu tiên chính là lòng thương xót,
Và Đức Ái,
Là món nợ cuối cùng của mục tử lẫn đoàn chiên.
Đoàn chiên đói khát,
Mục tử là Môsê tìm cách để manna từ trời rơi xuống,
Đoàn chiên bơ vơ, vất vưởng
Mục tử bắt chước Chúa Kitô hãy động lòng xót thương.
Đoàn chiên đi hoang, bỏ nhà thờ hoang đàng tội lỗi,
Mục tử là Vianney,
Ngồi Tòa Giải tội, ăn chay, cầu nguyện suốt đêm trường…
Cứ như thế,
Môsê hoàn tất hành trình đem dân về Đất Hứa,
Dẫu một mình chết bên ngoài Hứa Địa giữa cô đơn.
Còn Mục tử Giêsu,
Kéo đoàn chiên đi lên, khi treo mình trên thánh giá.
Riêng Vianney,
Xứ Ars khi nào hoang vu,
Giờ suối mát xanh mơ, đàn chiên đông vui thánh đức ngập tràn!
Vâng, mục tử-đoàn chiên,
Câu chuyện dài hay chuyện tình muôn thuở!
Và mệnh lệnh:
“Hãy đi với dân” hay “hãy lo cho họ ăn”
Không là chuyện thường tình được chăng hay chớ,
Mà là chọn lựa,
Là quy luật muôn đời của người mang thân phận chủ chăn!
Sơn Ca Linh (4/8/2025)