Views: 18
(IN ILLO UNO UNUM – TRONG ĐẤNG DUY NHẤT CHÚNG TA LÀ MỘT)
Buổi sáng hôm nay,
Bầu trời Rôma, bỗng dưng yên bình đến lạ!
Trời vẫn trong xanh và mây trắng vẫn bay.
Nhưng không nghe,
Tiếng vó ngựa xôn xao của những đoàn quân vội vã,
Mà đâu đây vang vọng tiếng ca kinh dịu nhẹ vơi đầy!
Nhớ cái thuở nào,
Cũng nơi đây thời Nêrô bạo chúa,
Thành Rôma sau cơn lửa dậy,
Đâu đâu cũng vọng về chết chóc khóc thương.
Hí trường Côlôsêô máu tràn ngập ngụa,
Dân Kitô oằn mình
Dưới trận cuồng phong bách hại thảm khốc đoạn trường!
Phêrô một thuở nào duyên nợ,
Có nghe vọng về tiếng thú hoang?
Nhớ chuyện trên đồi treo giá ngược,
Vì chiên nên chọn kiếp đá vàng!
Bây giờ Rôma,
Vẫn là điểm hẹn, là thành đô muôn thuở,
Và sáng hôm nay,
Muôn dân tộc, vạn nẻo đường thế giới đổ về đây.
Thế giới hẹn nhau như những người tình không duyên nợ,
Để thêm một lần,
Chiêm ngưỡng dây Pallium, chiếc nhẫn người ngư phủ dạn dày!
Chỉ một người thôi,
Vị mục tử, ánh mắt nhân từ và y trang màu trắng,
Nhưng vòng tay lại ôm trọn cả thế giới bao la!
Để mây trên trời hay hàng vạn người dưới đất,
Mà nôn nao, rạo rực cho niềm vui đầy ắp vỡ òa!
Lêô vị Giáo hoàng đến từ xứ lạ,
Ngài có nghe niềm khát vọng muôn đời,
Nghe tiếng khóc, thấy đầu rơi máu đổ
Thù hận, chiến tranh, chết chóc muôn nơi…?
Ngài thấy đó,
Quảng trường Phêrô hôm nay là trần gian thu nhỏ,
Âu châu, Mỹ châu, Á Rập cùng đứng chung hàng…
Dẫu Ukraina, Liên bang Nga, ngoài kia chiến tranh rực lửa,
Nhưng hôm nay,
Chung một hướng nhìn đường tương lai rộng mở thênh thang!
Phải chăng ngài đã chọn,
“Trong Đức Kitô duy nhất, chúng ta chỉ là một”,
Câu châm ngôn “IN ILLO UNO UNUM”,
Là ươm mơ, là phấn đấu là niềm tin yêu hy vọng,
Để chân trời thế giới lóe lên,
Cánh chim câu mang cành ô liu về báo tin mừng!
Sơn Ca Linh (19.5.2025)