Views: 56
Giới thiệu một số bài thơ của Sơn Ca Linh về Đức Mẹ qua các ngày Lễ của Mẹ.
- DUYÊN NỢ CỦA MỘT LỜI TRĂN TRỐI !
(Nhân ngày lễ Đức Maria Mẹ Hội Thánh)
(Ga 19,25-27)
Đồi Can-Vê vào một chiều thứ sáu,
Giữa những ồn ào, xúc phạm, máu loang…
Giữa những thương đau, lệ đắng, bàng hoàng…
Lặng lẽ âm vang mấy lời nhức nhối :
“…là con Mẹ…là mẹ con”, một lời trăn trối,
Đã trở thành duyên nợ những ngàn năm.
Của “Mẹ và Con”, qua suốt những thăng trầm,
Mẹ : Trinh Nữ Maria,
Con : Cả một đoàn dân mang tên Hội Thánh.
“Là Con Mẹ”,
nên “thuở đầu đời”, Mẹ thường xuyên bên cạnh.
Mẹ nguyện cầu, mẹ yên ủi, bảo ban…
Để đợi chờ Đấng Bảo Trợ, Thần Khí Chúa tuôn tràn,
Cho con lớn lên và vững vàng ra đi bủa lưới…
“Là Mẹ Con” nên giữa phong ba, dập dìu máu lửa,
Chiếc thuyền nan bé bỏng tay Mẹ dắt dìu,
Ngục tối thẳm, pháp trường, đêm bách hại đìu hiu…,
Nhờ hơi ấm tình yêu Mẹ đoàn con vững bước.
Hỡi Mẹ Đấng Cứu Chuộc đầy ơn phước,
Lời thưa nào ngay tự buổi Truyền Tin,
Mẹ đã khai sinh và Mẹ mãi giữ gìn,
Con của Mẹ, Chúa Ngôi Hai và Nhiệm Thể.
Cuộc lữ hành giữa thăng trầm dâu bể,
Với muôn nghìn chước quỷ với mưu ma,
Chiếc thuyền nan Hội Thánh giữa phong ba,
Ánh sao Mẹ mãi lung linh ngời sáng.
Thập Giá buồn từ đồi Can-Vê, luôn rỡ rạng,
Lời trối hôm nào “…là con Mẹ…là Mẹ con…”!
Hai ngàn năm qua con tin Mẹ vẫn vuông tròn,
Đơn giản thôi, bởi đây, mối “duyên tình cứu độ” !
Sơn Ca Linh
(Lễ Đức Maria Mẹ Hội Thánh được cử hành lần đầu tiên trong phụng vụ – 21/5/2018)
- AI SẦU HƠN AI
(Suy gấm “Bảy sự Thương khó Đức Mẹ” của bà mẹ buôn gánh bán bưng)
(Lễ Đức Mẹ Sầu Bi, 15.9.2018)
Sáng nay thứ bảy,
Lại nhằm ngày lễ Mẹ Sầu Bi.
Trên con đường quen thuộc nặng gánh bước đi,
Con thầm thĩ vài kinh và ôn “Bảy Sự Thương Khó”.
Suy đời Mẹ, ngẫm đời con dọc dài đây đó,
Phận đàn bà con thấy giống y chang !
Nỗi đau đầu đời : lời tiên báo của Si-mê-ong,
Lưỡi gươm xuyên lòng Mẹ !
Chồng chết trận : tin mới kịp về,
trái tim con tan nát.
Trốn sang Ai Cập, Mẹ đường dài đắng chát,
Khỏi lửa điêu linh, con bồng bế tản cư.
Ba ngày mất Con, Mẹ nước mắt đầy dư,
Con gái đi hoang, con buồn đau rã ruột.
Đường Núi Sọ, theo Con, Mẹ âm thầm đếm bước,
Gã con có chồng, con dõi mắt trông theo.
Dưới chân thập giá, Mẹ tròn nghĩa thương yêu,
Năm tháng đời con, chứng kiến bao lần sinh ly tử biệt.
Vòng tay Mẹ với xác Con mà lòng đau da diết,
Lần ôm xác chồng, con vỡ vụn trái tim.
Bên huyệt mộ Con, hồn Mẹ phủ bóng đêm,
Ngày vĩnh biệt chồng, con như người đã chết !
Đường Mẹ đi,
Qua “Bảy Sự” tròn tiếng “vâng” tha thiết,
Con yếu đuối dại khờ,
Biết bao lần từ chối Chúa, vong ân.
Nhưng tính khổ đau,
Năm tháng đời con, không chỉ có “bảy phần”,
Ai sầu hơn ai ?
Mẹ ơi, chỉ có Cha trên Trời mới biết !
Sơn Ca Linh (Mẹ Sầu Bi , 15/9/2018)
- XIN MỘT LẦN Ở LẠI !
(Chút cảm nhận về ngày lễ Mẹ Lên Trời)
Ai chẳng biết,
Trần gian là “lũng đầy nước mắt”,
Và thế giới
muôn nơi muôn thuở ngập đắng cay.
Như bao lữ khách hành hương qua chốn lưu đày,
Đã đến lúc Chúa đưa Mẹ về thiên đàng vĩnh phước.
Ngày Mẹ đi
vạn thiên thần mừng ca đón rước,
Mẹ “Qua đời”
mà không một chút bi luỵ não nề.
Giã biệt trần gian như một chuyến về quê,
Mà quả thật, Mẹ đã về quê hương vĩnh cửu.
Nhưng con biết,
Trong tim Mẹ vẫn in đậm bao ảnh hình cố cựu,
Trăm vạn người con đói khổ khốn cùng,
Đứa bệnh hoạn tật nguyền,
lao tù, tội lỗi, phiêu bạt, lao lung…
đứa thương tích lầm than,
huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt…!
Nếu có Mẹ ở đây,
Mẹ sẽ đi tìm để thoa dịu muôn nghìn thương tích.
Sẽ ân cần,
Dẫn lối đưa đường về cho Con Mẹ hoàn sinh.
Những “đám cưới dở dang”,
Mẹ sẽ giúp cho đầy rượu rạng rỡ linh đình,
Ai vấp ngã thương đau,
Có Mẹ ân cần đồng hành trên những nẻo đường thập giá…
Nên, nếu được Mẹ ơi,
Hoãn lại cuộc về trời xin một lần ở lại.
Ở lại với chúng con thêm một lần nữa thôi !
Bởi trước sau gì,
Chúa cũng thưởng Mẹ vinh quang trên cõi đời đời,
Và dẫu biết,
Trên cao Mẹ vẫn nhìn…,
nhưng đất trời “tự nhiên”, vẫn nghìn trùng xa cách.
Nhà chúng con mà có Mẹ,
Sẽ ấm cúng, thơm tho và rất sạch.
Bữa cơm chiều luôn có cơm nóng canh ngon.
Mẹ sẽ dạy chúng con
biết yêu thương chia sẻ lo toan,
biết luôn mĩm cười như Mẹ để thi hành Thiên ý.
Lúc vui lúc buồn,
Chúng con luôn nghe Mẹ hát bài ca tuyệt mỹ,
Bài “Magnificat” tán tụng Chúa toàn năng.
Lúc đổ mồ hôi mệt mỏi bon chen,
Chúng con vẫn thấy Mẹ lặng cầu và suy gẫm…
Ở lại với chúng con đi,
Thế giới hôm nay đang cần Mẹ lắm.
Rất nhiều anh chị em chúng con đang như kẻ mồ côi.
Biết Mẹ về trời, nào đâu biền biệt xa xôi,
Nhưng con vẫn muốn,
Mẹ ơi, xin một lần ở lại !
Sơn Ca Linh (Mẹ lên trời 2018)
- HƯƠNG SEN GIỮA MÙA VỌNG
(Dâng kính Mẹ Vô Nhiễm)
Quê hương con cứ tới mùa đông lạnh,
Lũ lụt tràn đồng, bão tố liên miên…!
Đường nứt vỡ bờ cây thẳng hóa xiên,
Mẹ phờ phạc bao đêm dài nước bạc…
Con sông xanh giờ bèo trôi xơ xác,
Tiếc làm sao bên ấy chiếc hồ sen.
Cánh trắng lá xanh dưới nắng bình yên,
Giờ còn lại chỉ một màu trắng đục…!
Cho dẫu cứ đắng cay màu thế tục,
Mùa Vọng đã về nhắc chuyện thiêng liêng.
Chúa lại đến đây thăm viếng mảnh đời riêng,
Cất hết khăn tang, và lau khô dòng lệ…
Mùa Vọng tím như một lời đoan thệ,
Giao ước nghìn năm nay đã trổ hoa.
Mẹ vào đời mang hương sắc bay xa,
Như hừng đông lên giữa đông dài sắc tím !
Mẹ chúng con, Mẹ Chúa Trời Vô Nhiễm,
Cánh sen giữa lầy rực ngát hương thiêng.
Mảnh đất mỡ màu Thiên Chúa chọn riêng,
Tòa ngọc trắng đựng “nhụy vàng Con Chúa” !
Cho dẫu biết vẫn mùa đông héo úa,
Vẫn đợi, vẫn chờ, mong mãi “bước chân xa” !
Mẹ mang Chúa về trời đất sẽ hoan ca,
Mùa Vọng sẽ mãi là mùa xuân miên viễn !
Sơn Ca Linh Lễ Mẹ Vô Nhiễm 2017
- CON NỢ MẸ MÓN QUÀ SINH NHẬT
(Quà mừng sinh nhật Đức Mẹ của bà mẹ buôn gánh bán bưng)
Xin lỗi Mẹ dạo nầy con đầu bù tóc rối,
Buôn thua bán ế, con xất bất xang bang.
Vào năm học rồi lũ nhỏ hoang mang,
Tiền sách, tiền trường, tiền may áo mới…
Nhà trọ đòi tiền con xin để đợi,
Nước điện mấy lần họ cúp tối om.
Mỗi bước chiều về mệt mỏi lom khom,
Mấy kinh Kính mừng lộn sau lộn trước !
Mẹ biết con, thân cò bon chen xuôi ngược,
Dốt nát, nghèo hèn buôn gánh bán bưng.
Ngày Sinh Nhật Mẹ mà chẳng có chút quà mừng,
Chỉ xin hẹn Mẹ kịp về dọn mình đi lễ.
Món quà chiều nay con hứa không đi trễ,
Rán thức để nghe hết bài giảng của cha.
Cố gắng cầm lòng không chia trí lo ra,
Thánh lễ con dâng như chút quà mừng sinh nhật.
Hẹn sang năm không còn xang bang xất bất,
Con sẽ tiện tằn dành mua một lẵng hoa.
Gia đình chúng con cùng đến trước ngai toà.
Dâng Mẹ hoa tươi với lời kinh Mân Côi sốt sắng.
Dẫu biết Mẹ chẳng mong gì quà tặng,
Mẹ cho con nhiều gắp trăm vạn lần.
Nhưng chẳng có gì nên con thấy bần thần,
Vâng Mẹ ơi, năm nay con nợ Mẹ món quà sinh nhật !
Sơn Ca Linh (Sinh Nhật Đức Mẹ 2018)
- MẸ ĐẾN NHÉ, TIỆN ĐƯỜNG, CON MÃI ĐỢI !
(Một chút cảm nhận ngày lễ Mẹ Về Trời và Tin Mừng Lc 1,39-56 : Thăm viếng)
Mẹ ơi !
Con vừa thấy dáng Mẹ băng qua,
Mà bước chân như là đang “vội vã” ?
Cũng phải thôi, vì con đường xa quá,
Tận trên quê bắc xuôi về núi nam.
Thân gái dặm trường, nắng gió miên man,
Chỉ với túi hành trang : niềm vui chia sẻ !
Nhà con ở sát nhà cô I-sa-ve, đó Mẹ !
Tiện đường mà, xin Mẹ ghé đến thăm.
Rồi con sẽ đưa Mẹ qua nhiều địa chỉ xa xăm.
Để Mẹ sẻ chia niềm vui ơn cứu độ !
Nhiều lắm Mẹ ơi ! Còn biết bao nhiêu căn hộ,
Quanh năm suốt tháng đóng cửa cài then,
Chẳng bạn bè chẳng quyến thuộc, thân quen,
Ôm nỗi đau của khổ nghèo, cô đơn tăm tối !
Mái nhà kia,
con cái đi hoang xa đường lạc lối,
Vợ chồng đang tính chuyện đường ai nấy đi.
Ở xóm bên kia, 3 mẹ con vừa mới mất tức thì,
Bị xe tông trên đường thăm chồng đang nằm viện !
Mẹ chắc phải ghé thăm
khu nhà trọ công nhân bên kia đường tai tiếng,
Nhiều cô gái chẳng nhận được chút tình yêu,
Buông thả cuộc đời nắng sớm mưa chiều,
Tương lai chỉ có một nỗi buồn lai láng !
Ở xóm dưới kia có ông già mù cùng đôi chân nạng,
Nghe đâu là chiến sĩ của một thời lửa đạn điêu linh.
Bên này đường có đôi vợ chồng trẻ và em bé mới sinh,
Mà khổ quá, cả hai đang trong thời thất nghiệp !
Còn nữa Mẹ ơi, biết bao nhiêu mảnh đời oan nghiệt,
Bạo lực gia đình, tan nát rẽ chia,
Góa bụa, mồ côi, nước mắt đầm đìa…
Bóng tối dâng tràn, nụ cười xa vắng !
Mẹ đến đi, xin thêm một lần thăm viếng,
Quà tặng từ trời, Magnificat trao ban.
Tình yêu thương, ơn cứu độ tuôn tràn.
Mẹ đến nhé, tiện đường mà, con mãi đợi !
Sơn Ca Linh – Mẹ Về Trời 2017
- CẢM ƠN MẸ ĐÃ ĐƯA CON VÀO ĐỜI NHƯ THẾ
Có ai biết từ mênh mông vũ trụ,
Trên dòng thời gian hun hút vô biên…
Tình yêu nào đã bén nhụy se duyên,
Để ta có mặt, ta làm người dương thế.
Cảm ơn Trời, con cảm ơn Thượng Đế
Đã gọi con từ thăm thẳm hư vô.
Cát bụi chắt chiu hòa thần khí vô bờ,
Thân tạo vật mang dáng hình Thiên Chúa !
Nhưng để làm người con đường muôn thủa,
ai cũng ra đời qua nẻo “mẹ trần gian”.
Mang nặng đẻ đau ngày tháng gian nan,
mẹ ẵm, mẹ bồng, dòng sửa ngon bú mớm…
Bữa đói bữa no thức khuya dậy sớm,
lặn lội thân cò dãi nắng dầm mưa.
Chuỗi ngọc hy sinh đếm mấy cho vừa…
Cảm ơn mẹ đã đưa con vào đời như thế !
Nhật ký “mẹ-con” qua muôn ngàn thế hệ,
Vẫn những trang dài từ “Bêlem đến tận Canvê”.
Khổ cực lầm than hay nước mắt tràn trề,
bóng mẹ bên con chưa phai nhòa ký ức !
Mỗi độ Giáng Sinh về bỗng trong hồn thao thức.
Thương làm sao những mẹ, những đứa con !
Chiếc võng lời ru : mẹ, những trái tim son,
ánh mắt nụ cười : con, hồn nhiên tỏa sáng…!
Mẹ, mãi mãi là những tinh cầu rỡ rạng,
Con, là kho tàng, bảo ngọc trân châu.
Thiên thần ơi, xin trở lại địa cầu,
để hát khúc “Gloria” và báo “Tin Mừng”[1] lần nữa nhé !
Sơn Ca Linh (Chút cảm nhận Giáng Sinh 2017)
- NỤ HOA HỒNG ĐẾN GIỮA MÙA ĐÔNG
(Dâng kính Mẹ Vô Nhiễm – 8/12)
Suốt mấy mùa đông từ dạo ấy,
Cửa địa đàng đóng lại thiên thu.
Nẻo trần gian đêm buồn tăm tối,
Có còn chăng thống khổ hận thù !
“Máu Aben” : tương tàn huynh đệ,
Người xa người : chuyện “tháp dở dang”.
“Đại hồng thủy” nước tràn tẩy uế,
“Sô-đô-ma” lửa diệt điêu tàn…!
Cho dẫu thoát kiếp đời nô lệ,
Nẻo về “Đất Hứa” vẫn xa xôi.
Nên “đàn lại treo cành dương liễu”,
“Vọng khúc Sion” mãi bồi hồi !
Ai như ngôn sứ từ sa mạc,
“Hãy dọn đường” chờ “Đấng Quang lâm”.
Nương vắng đồi hoang…bừng suối mát,
Muôn dân hội tiệc đón trăng rằm… !
Tin vui đến để bao lần mất hút,
Cuộc đời rồi vẫn những chuyện lầm than.
Trần thế lại những mùa đông nối tiếp.
Vẫn giá băng và tăm tối ngập tràn…
Cho đến một ngày, ôi Phép lạ !
Căn hộ nghèo Gioakim, Anna !
Bỗng sáng lên tiếng cười rộn rã,
Một “Nụ hồng” bé bỏng MARIA !
Và “mùa xuân đã khởi đầu từ đó”
Mẹ là “hừng đông” về báo tin vui.
Là “mảnh đất” lành đón “Lời Vĩnh Cửu”,
Vào trần gian mang cứu độ cho đời.
Giữa Mùa Vọng, ôi nhiệm mầu “VÔ NHIỄM”,
Niềm tin yêu trên muôn lối hôm nay.
Vui lên đi dẫu đời mang “sắc tím”,
Mẹ cho ta mùa xuân thắm ắp đầy !
Sơn Ca Linh (Mẹ Vô Nhiễm 2018)
- MỪNG SINH NHẬT LẦN 2034 CỦA MẸ
(Mến tặng những ai và những cộng đoàn chọn ngày nầy làm Bổn mạng)
Con đoán thế thôi,
2034[2] năm về trước,
Mẹ chào đời trong thôn Na-da-rét xa xôi.
Mái ấm Gioa-kim, Anna rộn rã bồi hồi
Niềm vui ắp đầy bỗng dưng òa vỡ !
Con cháu E-va tội tình duyên nợ,
Nhân loại dập dìu trong cõi u minh.
Qua những nghìn năm tăm tối điêu linh,
Mong ước mãi một hừng đông cứu độ !
Tiếng đàn Ba-by-lon đã hóa thành câu thơ cổ,
Thiếu nữ Si-on giờ múa khúc hân hoan.
Mây trên trời rực nắng khắp không trung,
Hoa dưới đất ngợp sắc hồng rực rỡ…
Ngày Mẹ sinh Chúa mĩm cười giải nợ,
Thiên thần kháo nhau : “ta kém thua rồi !”
Quỷ trong địa ngục bỡ ngỡ bồi hồi:
“Nguy đến nơi ! Sắp xảy ra chuyện lớn !…”
Ngày Mẹ sinh muôn cánh én khắp trời bay lượn,
Báo tin xuân, mùa cứu độ đang về.
Những nụ mai hồng khúc khích tỉ tê :
“Tạm biệt nhé, những mùa đông băng giá !”.
Ngày Mẹ sinh mang ơn trời nhiệm lạ,
Đường trần gian hoa hy vọng nở đầy.
Cuốn sách đời khai trang mới từ đây.
Mừng sinh nhật Mẹ con cúi đầu cảm tạ !
Sơn Ca Linh (Sinh Nhật Đức Mẹ, 8.9.2017)
- BƯỚC MẸ NGHÌN NĂM IN DẤU
(Tặng những ai lặp lại lời cam kết thánh hiến hôm nay : Lễ Mẹ Dâng Mình – 21.11)
Ôi, Mẹ thật là may mắn,
Tuổi đời vừa chớm lên ba,
Đã được đi về Đền Thánh,
Dâng mình thánh hiến cho Cha.
Mẹ có song thân thánh đức,
Tổ phụ Gioa-kim Anna,
Thuộc dòng tuyển dân Giao ước,
Nghìn năm thắm đượm Lời Cha.
Lớn lên giữa Đền thánh Chúa,
Mẹ thường xuyên gặp Chúa Trời.
Lao động, nguyện cầu, ca múa…
Mẹ tìm Thánh ý mọi nơi.
Cuổi nẻo chân trời cứu độ,
Hừng Đông Mẹ đã lên rồi.
Trắng đêm ngọn đèn vẫn tỏ,
Sẵn sàng Mẹ đón Tin Vui.
Bước Mẹ nghìn năm in dấu,
Cho ai chọn “nẻo dâng mình”.
“Bến Chúa” thuyền ai ghé đậu,
Trọn lời khấn nhỏ hy sinh.
Bên cạnh đời con Mẹ nhé,
Mỗi ngày từng bước đi lên.
Cầm tay dắt dìu nhỏ nhẹ,
Đời con dệt “khúc lên đền”.
Sơn ca Linh (21/11/2017)
[1] Lc 2,10-14
[2] Nếu Đức Mẹ sinh Chúa Giêsu lúc được 17 tuổi, thì năm nay Đức Mẹ được 2034 tuổi ! Hi Hi.