Views: 53
Xin Chúa củng cố Hội Thánh và gia tăng sức mạnh Thánh Thần cho các vị Mục Tử trong Giáo Hội trước những làn sóng tấn công đầy hiểm ác của những thế lực “Phản- Kitô”
Con vẫn biết vẫn tin rằng “Có Chúa”,
Chúa toàn năng, Chúa trung tín, yêu thương.
Chúa thứ tha, Chúa dẫn lối đưa đường,
Chúa là mẹ chẳng hề quên con dại !
Con lại biết trời cao xa biết mấy,
Chúa hạ làm thân cát bụi trần ai.
Đói khát, lầm than, điêu đứng dặm dài…
Đĩ điếm cùi phung Chúa đều thân ái.
Những tấm bánh thơm ai mà không thấy,
Những lít rượu hồng hạnh phúc khôn vơi.
Chú lùn Gia-kê một thoáng đổi đời,
Thiếu phụ ngoại tình khỏi trò ném đá…!
Chim sẻ trên cành mấy xu đáng giá,
Cành huệ giữa đồng sớm tối qua mau…
Thế nhưng Cha nào có quên đâu,
Con vẫn hiểu Chúa quan phòng thế đó !
Con cũng biết đêm biển Hồ sóng gió,
Chúa trấn an : “Đừng sợ ! chính Thầy đây”.
Nhưng đêm Vườn Dầu, mồ hôi máu thấm đầy,
Sao Chúa vẫn sợ con đường mai chén đắng ???
Rồi các môn sinh đường ai nấy lặng,
Sợ người Do Thái đóng cửa cài then.
Rồi 2000 năm bách hại bao phen,
Dân của Chúa như đàn chiên giữa sói…!
Nên hôm nay sao lòng con bối rối,
Trước bao điều toàn nghiệt ngã oái ăm !
Nếu “chén đắng vườn Dầu” lại viếng thăm,
Liệu con đủ sức kề môi uống cạn ?
Không chỉ đói, nghèo, dốt, gian, tai nạn,
Mở mắt ra là ngộ độc, ung thư.
Sợ hết tình thương, sợ ngập oán thù,
Sợ cả tương lai một đời nô lệ !
Sợ những em con tiêu đời tuổi trẻ,
Sợ mái gia đình đổ vỡ hoang vu.
Sợ đất nước con thành một trại tù,
Sợ giá lương tâm mỗi ngày thêm rẻ….!
Ích kỷ bon chen, nhiệm phần tránh né,
Mất nghĩa đồng bào mạnh được yếu thua.
Núi thẳm, rừng xanh, chim hót bốn mùa,
Giờ cá phơi trắng bãi và rừng hoang trơ trụi
Dù tin Chúa mà sao con vẫn sợ,
Sợ sống hôm nay mà chẳng có ngày mai !
Sợ những sinh linh là những bào thai,
Sẽ trở lại để lập tòa xử án….
Vì Chúa đã qua con đường khổ nạn,
Chúa từng chiến thắng nỗi sợ khiếp kinh.
Xin Chúa ân ban nghị lực Thánh Linh,
Để con ngẫng đầu hiên ngang tiến bước !
Sơn Ca Linh (CN 12 TN A 2017: Anh em đừng sợ…Mt 10,26-33)