Views: 50
Bài giảng Lễ Minh Niên – Mồng Một Tết Kỷ Hợi – 2019
Nhà thờ giáo xứ Thanh Bình – Giáo phận Xuân Lộc
Trước hết, trong buổi sáng tinh mơ của ngày Đầu Năm Mới, năm (Kỷ Hợi, 2019), với tư cách là một người con của giáo xứ Thanh Bình, tôi xin được kính chúc (Cha sở, cha phó, quý cha đồng tế, tu sĩ-chủng sinh, quý chức trong HĐMV, quý ban ngành đoàn thể…), cùng toàn thể ÔBACE, đặc biệt các Vị cao niên, các bạn trẻ, các em thiếu nhi và những người ngheo đơn bệnh tật, một Năm Mới đầy tràn bình an và hạnh phúc, một Xuân Mới chan hòa niềm vui và ân lộc của Thiên Chúa. (Cho một tràng pháo tay).
Tuy nhiên, tâm tình và thái độ đức tin đầu tiên của cộng đoàn chúng ta trong giờ phút linh thiêng Năm Mới nầy phải hướng về Thiên Chúa : Chúng ta hiệp lời Tạ Ơn và dâng Năm Mới cho Thiên Chúa để xin Ngài ban phúc lành bình an và muôn điều tốt lành cho thế giới, cho Hội Thánh, cho Đất Nước quê hương Việt Nam, cho mọi gia đình và tất cả chúng ta.
Mùa Xuân năm nay lại về trong bối cảnh Giáo Hội Việt Nam đang hướng về các gia đình đang gặp khó khan, đặc biệt các gia đình di dân, nghèo túng, bệnh tật, đang đổ vỡ, rối rắm hoặc các đôi bạn hôn nhân khác đạo…
Trong ý nghĩa đó, thánh lễ Minh Niên nầy sẽ là món quà quý giá nhất chúng ta dâng lên để “mừng tuổi Chúa”, và là lời chúc tốt đẹp nhất chúng ta dành cho nhau.
Giờ đây, chúng ta thử dừng lại để cùng lắng nghe sứ điệp Lời Chúa muốn trao gởi đến mọi người chúng ta trong giây phút minh niên đầy thánh thiêng và ý nghĩa nầy.
Ý nghĩa đầu tiên mà chúng ta có thể đọc thấy trong sứ điệp Lời Chúa hôm nay đó chính là TIN YÊU VÀ HY VỌNG.
Vâng, nếu mùa Xuân là mùa của một bắt đầu mới trong chu kỳ năm với vòng quay miên viễn 4 mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông, thì hôm nay, ngày đầu xuân, điểm khởi đầu mới tinh của cuộc hành trình không phải chỉ dành cho vũ trụ thiên nhiên đất trời, mà cho chính vòng đời của mọi kiếp nhân sinh.
Trong viễn tượng đức tin, mùa xuân của không gian hay thời gian, điểm khởi đầu của một chu kỳ, không phải là sự sắp xếp ngẫu nhiên của một quán tính vô hồn máy móc, mà chính là một công trình sáng tạo của một Thượng Đế tình yêu.
Bài đọc 1, trích đoạn sách Sáng Thế đã xác định chân lý nầy: “Thiên Chúa còn phán: “Hãy có những vật sáng trên vòm trời và hãy phân chia ngày và đêm, và trở thành dấu chỉ thời gian, ngày và năm tháng, để soi sáng trên vòm trời và giãi sáng mặt đất….Thiên Chúa thấy tốt đẹp”.
Dưới ánh sáng của Lời Chúa, quả thật, chúng ta, những người Kitô hữu, đón nhận mùa xuân, đi vào mùa xuân và bắt đầu mùa xuân của cuộc đời trong tin yêu và hy vọng, trong ánh nhìn đầy lạc quan hướng về phía trước, trong tin tưởng phó thác mọi bước đường hướng đến tương lai.
Bởi vì, nếu không xác tín đủ vào chân lý sáng tạo nền tảng nầy, chúng ta có thể một lúc nào đó rơi vào chán nản thất vọng, biến cuộc sống trở nên vô nghĩa, biến thời gian, năm tháng, ngày giờ…trở nên sầu oán, thất vọng, cuộc đời chỉ còn là một mùa đông băng giá…như tiếng than u uất ngày nào của cố thi sĩ ngoại giáo Chế Lan Viên:
Tôi có chờ đâu có đợi đâu
Đem chi Xuân đến gợi thêm sầu
Với tôi Xuân đến như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau.
Từ thái độ TIN YÊU-HY VỌNG đó, Lời Chúa dẫn chúng ta tới chính trọng tâm của sứ điệp phụng vụ Minh Niên hôm nay : TRÔNG CẬY – PHÓ THÁC.
Trích đoạn Tin mừng Matthêô mà chúng ta vừa nghe đề nghị chúng ta cần có một tâm hồn trông cậy phó thác nơi bàn tay quan phòng của Thiên Chúa.
“Hãy nhìn xem chim trời, chúng không gieo, không gặt, không thu vào lẫm, thế mà Cha các con trên trời vẫn nuôi chúng. Nào các con không hơn chúng sao? Nào có ai trong các con lo lắng áy náy mà có thể làm cho mình cao thêm một gang được ư? Còn về áo mặc, các con lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng coi chúng mọc lên thế nào? Chúng không làm lụng, không canh cửi. Nhưng Thầy nói với các con rằng: Ngay cả Salomon trong tất cả vinh quang của ông, cũng không phục sức được bằng một trong những đóa hoa đó. Vậy nếu hoa cỏ đồng nội, nay còn, mai bị ném vào lò lửa, mà còn được Thiên Chúa mặc cho như thế, huống chi là các con, hỡi những kẻ kém lòng tin?”
Đây chính là kim chỉ nam cho ngày Đầu Năm để chúng ta biết đặt toàn bộ cuộc sống trong bàn tay và kế hoạch yêu thương của Cha chúng ta, Đấng không ngừng chăm sóc từng con chim sẻ nhỏ bé trên cây, từng bông hoa huệ vô danh tầm thường ngoài đồng nội.
Chân lý nầy quả thật cần thiết cho thế giới hôm nay, xã hội Việt Nam bây giờ.
Bởi chưng : làm sao chúng ta không lo lắng khi bước ra đường là không biết lúc nào sẽ bị xe tông; vào quán ăn, chẳng dám tin các món trên bàn hoàn toàn không có hóa chất; vào bệnh viện, nhất là những người nghèo, chắc gì được chăm sóc tới nơi tới chốn…; cả con cái chúng ta đang được giáo dục ở các mái trường đại, trung, tiểu học cho tới mầm non…có cái gì là được bảo đảm thành thân và thành nhân 100%.
Nhưng hôm nay Chúa bảo chúng ta hãy vững tin, hãy trông cậy, hãy phó thác. Và Thánh Thánh Phaolô trong trích đoạn thư gởi giáo đoàn Philipphê còn nêu bật cách thế thể hiện niềm trông cậy phó thác nầy bằng những hành động cụ thể :
“những gì là chân thật, cao quý, những gì là chính trực tinh tuyền, những gì là đáng mến và đem lại danh thơm tiếng tốt, những gì là đức hạnh đáng khen, thì xin anh em hãy để ý” (Bđ 2).
Và nội dung nầy cũng chính là điều mà tôi đọc được trong Lời Chúc Xuân Kỷ Hợi của Vị Chủ Chăn giáo phận Xuân Lộc chúng ta, Đức Cha Giuse Đinh Đức Đạo, lời chúc được thực hiện bằng một vidéoclif ngài trực tiếp nói với chúng ta qua hình ảnh của “con heo Kỷ Hợi”, con vật cầm tinh của năm 2019 nầy :
– Trước hết ngài muốn mỗi người trở thành một “con heo đất” thu tích những việc thành phúc đức, những việc làm nho nhỏ thánh thiện đạo đức để sẻ chia, phục vụ mọi người.
– Thứ đến, ngài cũng mời gọi mọi người trở nên một điểm quy tụ, một chất xúc tát (như thịt heo trên các bàn tiệc) để xây dựng gia đình, cộng đoàn, giáo xứ, giáo phận mỗi ngày mỗi hiệp nhất, hòa thuận, yên bình.
Chúng ta cũng có thể tóm kết và đặt tất cả những ý nghĩa đó trong chính những lời của bài đáp vịnh ca – Thánh vịnh 89 mà ca đoàn đã tấu lên :
“Xin dạy chúng tôi biết đếm ngày giờ, để chúng tôi luyện được lòng trí khôn ngoan. ..Xin cho chúng tôi sớm được no phỉ ân tình của Chúa, để chúng tôi mừng rỡ hân hoan trọn đời sống chúng tôi”.
Và như thế, sứ điệp phụng vụ của Ngày Đầu Xuân hôm nay đã gợi lên nơi tâm hồn mỗi người chúng ta không chỉ là niềm TIN YÊU-HY VỌNG, TRÔNG CẬY-PHÓ THÁC, mà còn mang theo những niềm vui thật sâu lắng, những ước nguyện thật tuyệt vời. Ước mong cho một thế giới nhận biết Thiên Chúa như nước tràn ngập đại dương, ước nguyện cho một đất nước yên bình hạnh phúc, mọi người biết yêu thương nhau.
Không chỉ chúng ta mới có ước mong nầy, ước nguyện nầy, mà 43 năm về trước, năm 1976, MÙA XUÂN ĐẦU TIÊN SAU CUỘC CHIẾN HUYNH ĐỆ TƯƠNG TÀN 20 NĂM (1955-1975), cố nhạc sĩ tài danh Văn Cao đã cũng có cảm nhận như thế khi sáng tác một ca khúc bất hủ (mà chính quyền Hà Nội đã cấm lưu hành suốt 10 năm trời) mà mỗi độ xuân về chúng ta vẫn được nghe : Bài hát “Mùa Xuân Đầu tiên” :
Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
Người mẹ nhìn đàn con nay đã về
Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Nước mắt trên vai anh, giọt sưởi ấm đôi vai anh
Niềm vui phút giây như đang long lanh.
Ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân vui đầu tiên.
Ôi giờ phút trong tay anh đầu tiên một cuộc đời êm ấm.
Từ đây người biết quê người
Từ đây người biết thương người
Từ đây người biết yêu người.
Ước gì Mùa Xuân của chúng ta hôm nay cũng mãi mãi là “Mùa Xuân Đầu Tiên”.như thế. Amen.