MẸ VÀ “NHÂN ĐỨC CÓ CON”

,

Views: 6

(“Bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai…” – Lc 1,31)

Trên hết và trước hết,

Vì Chúa đã muốn “tạo cho con mình một thân thể” (Dt 10,5)

Để Người Con

“Bước vào đời mà vuông tròn thánh ý Chúa Cha” (Dt 10,7).

Nên đã sai thần sứ Ga-Biên lặn lội bôn ba

Đến “Truyền Tin” cho một người Trinh nữ… (Lc 1,26).

Nên kể từ dạo ấy,

Không chỉ làng Na-da mà trên mọi nẻo đường thế giới

Đã bừng lên niềm vui và hạnh phúc ngút ngàn!

Vì kể từ đây có một người phụ nữ trần gian,

Lại được diễm phúc cưu mang Con Thiên Chúa! (Lc 1,35)!

Vâng, sau tiếng “Xin vâng” ngàn năm một thuở (Lc 1,38),

Đức Trinh nữ Maria đã trở thành “Đức Mẹ Chúa Trời”

Mẹ của Đấng Emmanuel, Mẹ của Ngôi Lời,

Vì máu thịt của “Thiên Chúa làm người”

Đã được Thánh Thần kết tinh từ cung lòng của Mẹ (Lc 1,35).

Và cũng kể từ dạo ấy,

Hai tiếng “Xin Vâng” đã theo sát cuộc đời của “bà Mẹ Trẻ”!

Tự con đường ở Bêlem đến tận nẻo Can-Vê…

Như mũi gươm xuyên thấu cõi lòng nơi lời cụ “Xi-Mê” (Lc 2,35)

Hay như mũi giáo đâm thẳng vào tim Con trên đồi Sọ (Ga 19,34).

Maria, Người Mẹ có con,

Mẹ đã đi qua cuộc đời với muôn vàn chịu thương chịu khó!

Mẹ biết thế nào

Khi người mẹ bụng mang dạ chữa… lo âu,

Với những mỏi mệt ngày dài, thao thức đêm thâu…

Khi chiếc bào thai mỗi ngày mỗi lớn lên trong dạ!

Maria, Người Mẹ có con,

Cho dù Mẹ đã tin việc Chúa làm cao sang nhiệm lạ,

Nhưng thiên chức làm mẹ,

Mẹ phải đi qua con đường “mang nặng đẻ đau”!

Ngày Mẹ sinh con, Mẹ khóc nhiều, thiếu trước hụt sau,

Thấy Con ra đời trong cảnh túng nghèo nơi hang lừa máng cỏ!

Maria, Người Mẹ có con,

Ai nói Mẹ không lo, không, buồn, không sợ…?

Khi những tay bạo chúa manh tâm hãm hại con mình!

Mẹ đã trốn chạy, đã di cư, đã lang thang khổ lụy điêu linh,

Chỉ vì một lẽ: sợ đau, sợ mất đứa con rứt ruột!

Maria, Người Mẹ có con,

Những giọt sữa thơm, những lời ru… như ánh đuốc,

Mẹ dạy cho con đức tin cha ông, Lời Chúa, Luật truyền…

Những lời kinh Mẹ lặng lẽ cầu nguyện triền miên

Con là Đấng thánh nên Mẹ phải trở thành hoàn thiện!

Maria, Người Mẹ có con,

Người Mẹ có phúc vì đã tin vào Lời Cha miên viễn,

Mẹ đã chỉn chu thực hành,

Và không hề “bỏ sót một Lời nào của Cha”.

Con đường Bê-lem hay đường Can-vê vời vợi bao la,

Mẹ vẫn tín trung và hân hoan hát bài “Magnificat”!

Maria, Người Mẹ có con,

Mẹ thánh thiện vì Mẹ đã một đời thực hành “Fiat”,

Mẹ đầy nhân đức, giản đơn, Vì “Mẹ có con”.

Vâng, “Nhân đức cón con”, một đời Mẹ đã vuông tròn,

Để nhân loại,

Có được Đấng Emmanuel,

Và thế giới, nhờ Mẹ mà đón nhận hồng ân cứu độ!

Sơn Ca Linh (20/12/2024)