Views: 22
(Chút cảm nhận về cuộc “ra đi về nhà Cha” của cha Phêrô Hoàng Kym trưa ngày 12.5.2020)
Nhớ lúc ta đi
Con đường còn sỏi đá,
Hôm nay ta về,
Đường đã ngập đầy hoa.
Cũng phải thôi,
Ra đi khi mùa xuân có con chim én hát ca,
Mà bây giờ,
Con cuốc đã gọi trưa vào hạ.
Vẫn con sông xưa,
Riêng ta chợt thấy mình xa lạ ?
Vẫn con đường nầy,
Sao bây giờ ta lại,
Trôi dạt giữa đồng vắng mông mênh ?
Một chuyến đi xa,
Con tàu đời qua những bến chênh vênh,
Mỗi nhịp đi nghe như lời thiên thu vẫy gọi.
Bỏ lại hết gian truân, muộn phiền mọi nỗi,
Bỏ mọi người, bỏ cả ta, bỏ cả xác thân nầy.
Ta đã bước đi
Một kiếp nhân sinh, một con đường dài,
Nơi cuối chân trời, bến cuối cùng yên nghỉ.
Trả lại lắng lo, trả về mộng mị,
Cửa nhà Cha đã mở,
Thì ra, một thoáng bây giờ đã thiên thu !
Sơn Ca Linh