Views: 146
BÀI GIẢNG THÁNH LỄ TẠ ƠN KỶ NIỆM 10 NĂM THỤ PHONG GIÁM MỤC CỦA ĐỨC CHA MATTHÊÔ NGUYỄN VĂN KHÔI
(Thứ Ba ngày 04/02/2020)
Tôi cứ tưởng, do hiệu ứng tâm lý ảnh hưởng bởi đại dịch Coronavirus Vũ Hán, nhà thờ Chính Toà chiều nay sẽ ít người tham dự Thánh lễ.
Tuy nhiên, tạ ơn Chúa. Cộng đoàn phụng vụ chiều nay tập họp thật đông; đông một cách bất thường trong một buổi chiều thứ ba thường niên. Cũng dễ hiểu thôi, vì lịch Công Giáo của Giáo Phận Qui Nhơn Năm Phụng Vụ 2019-2020 hôm nay ngày 4 tháng 2 có ghi thật rõ bằng những chữ đậm màu đỏ: Kỷ niệm giáp 10 năm ngày tấn phong Giám Mục của Đức Cha Matthêô Nguyễn Văn Khôi.
Tuy nhiên, tôi lại nghĩ rằng: có một lý do khác, sâu xa hơn, thuyết phục hơn, để chúng ta hôm nay quy tụ đông đảo cùng hiệp dâng Thánh Lễ Tạ ơn, đó chính là TÌNH YÊU. Vâng, sách Diễm Tình Ca đã xác quyết:
“Nước lũ không dập tắt nổi tình yêu,
sóng cồn chẳng tài nào vùi lấp.” (Dc 8,7)
Và Thánh Phaolô trong thư gởi giáo đoàn Rôma cũng đã xác quyết:
“Đúng thế, tôi tin chắc rằng: cho dầu là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương quỷ lực, hiện tại hay tương lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào, trời cao hay vực thẳm hay bất cứ một loài thọ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta.” (Rm 8,38-39).
Vâng, chính “Tình yêu của Đức Kitô đã thúc bách chúng ta” (như châm ngôn Giám Mục của Đức Cha Matthêô đã chọn cách đây 10 năm), để chúng ta vượt qua mọi lo âu, sợ hải, về đây cùng dâng lời tạ ơn Thiên Chúa trong một sự kiện đức tin mà tất cả chúng ta đều có liên quan: hồng ân thánh chức Giám Mục.
Thật vậy, việc cộng đoàn chúng ta hôm nay cùng quây quần chung quanh hai vị chủ chăn của Giáo Phận, cùng với linh mục đoàn và toàn thể Dân Chúa để họp mừng lễ tạ ơn Thiên Chúa về hồng ân 10 năm Giám Mục của vị Chủ Chăn giáo phận, Đức Cha Matthêô Nguyễn Văn Khôi, hoàn toàn không phải là một chuyện ngẩu hứng, đột xuất, hay cá nhân, riêng lẻ của Đức Cha…, mà là một điểm nhấn đặc biệt, một hành vi cơ bản trong sinh hoạt đức tin của người Kitô hữu, đặc biệt của cộng đoàn Dân Chúa giáo phận Qui Nhơn.
Quả thật chúng ta đang thực hành đúng đắn lời chỉ dạy của Thánh Phaolô trong thư gởi giáo đoàn Thessalônica mà chúng ta vừa nghe trong Bài đọc 2: “Anh em hãy vui mừng luôn mãi và cầu nguyện không ngừng. Hãy tạ ơn trong mọi hoàn cảnh. Anh em hãy làm như vậy, đó là điều Thiên Chúa muốn trong Đức Kitô Giêsu” (I Tx 5,16-18).
Tuy nhiên, trên cái nền tảng tạ ơn mang tính cơ bản và chung nhất đó, chúng ta, những người con cái trong đoàn chiên giáo phận, vẫn có thể hướng về Đức Cha Matthêô để chia sẻ với Ngài một niềm hoan hỷ lớn lao sau cuộc hành trình 10 năm Giám Mục, cùng với lòng biết ơn đầy tình hiếu thảo vì bao nhiêu việc tốt lành ngài đã thực hiện cho cộng đoàn Dân Chúa giáo phận Qui Nhơn chúng ta. Một lòng biết ơn được thể hiện bằng những hành động cụ thể mà Thánh Phaolô gợi ý trong trích đoạn thư Rôma nơi Bài đọc 2: “chúng tôi xin anh em hãy quý trọng những ai đang vất vả vì anh em, để lãnh đạo anh em nhân danh Chúa và khuyên bảo anh em. Hãy lấy tình bác ái mà hết lòng tôn kính những người ấy, vì công việc họ làm. …”
(Trong tâm tình và ý nghĩa ấy, tôi đề nghị cộng đoàn chúng ta kính dâng về Đức cha Matthêô một tràng pháo tay thật nồng nhiệt…)
Kính thưa cộng đoàn,
Trong khung cảnh Phụng Vụ tạ ơn hôm nay, chúng ta lại tiếp tục được các bài đọc Lời Chúa soi sáng để có được những tâm tình sống đạo thật thích hợp.
Trước hết, Bài đọc 1 với trích đoạn sách Các Vua nhắc lại cho chúng ta thái độ tạ ơn đầy khiêm hạ của vua Salomon, khi ngài được Chúa cất nhắc lên ngai vàng kế vị phụ vương Đavít. Ngài đã đến Gabaôn để tiến dâng lễ tạ ơn và cầu nguyện với Chúa rằng: “Và bây giờ, lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của con, chính Chúa đã đặt tôi tớ Chúa đây lên ngôi kế vị Đavít, thân phụ con, mặc dầu con chỉ là một thanh niên bé nhỏ…”.
Tôi thiết nghĩ, không chỉ riêng Đức Cha Matthêô trong ngày kỷ niệm thụ phong đặc biệt nầy, mà bất cứ ai được Chúa chọn gọi đón nhận hồng ân bí tích Truyền Chức đều có thể cầu nguyện như Salomon: “… lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của con, chính Chúa đã đặt tôi tớ Chúa đây lên chức giám mục, linh mục, phó tế, mặc dầu con chỉ là một thanh niên bé nhỏ…”.
Mà không chỉ bí tích Truyền Chức; nếu đem thái độ và ý nghĩa tạ ơn nầy của Salomon ứng dụng vào các bí tích khác, các sự kiện khác trong nhịp sống đức tin, đều phải đạo và cần thiết. Vì chưng, xét cho cùng, mọi sự chúng ta có được, mọi bước đường chúng ta đi, mọi chọn lựa và dấn thân trong cuộc sống…đều được Chúa quan phòng, dẫn đưa và đổ đầy ân sủng: “Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ. Muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương” (Tv 118,1)
Và rồi, để đáp lại gợi ý của Chúa muốn ban tặng một hồng ân cho cuộc đời làm vua, Salomon đã xin Chúa một điều thật tuyệt vời, một ân huệ đã làm cho Chúa phải ngạc nhiên: “Xin ban cho tôi tớ Chúa đây một tâm hồn biết lắng nghe, để cai trị dân Chúa, một dân quan trọng như thế”.
Vâng, một lời cầu nguyện thật khiêm tốn nhưng cũng đong đầy ý nghĩa sâu xa !: “Xin cho con một tấm lòng biết lắng nghe để phục vụ dân Chúa”. Không chỉ riêng Đức Cha Matthêô hay bất cứ Đấng bậc nào trong Hội Thánh mà tất cả chúng ta đều tha thiết xin cho được điều nầy “một tấm lòng biết lắng nghe”. Bởi vì, trong đời sống đức tin nói chung, thiêng liêng cũng như mục vụ, khi chúng ta không còn một tấm lòng biết lắng nghe Lời Chúa, thánh ý Chúa, giới răn Chúa, một con tim không biết lắng nghe nhau…thì căn nhà đức tin, căn nhà của sứ vụ linh mục, giám mục, căn nhà của chọn lựa sống đời thánh hiến hay hôn nhân…tất cả sẽ bị đặt trước nguy cơ sụp đổ, trước những cuồng phong bão táp của thế gian, xác thịt, ma quỷ.
Từ hình ảnh một vị minh quân Salomon trong sách Các Vua, Lời Chúa lại dẫn chúng ta đến một hình ảnh khác của Tin Mừng Mác-cô cũng thật thích hợp cho ngày tạ ơn hồng ân Giám Mục hôm nay: hình ảnh người mục tử Giêsu chạnh lòng thương bầy chiên không người chăn dắt. Thánh Mác-cô tường thuật: “Ra khỏi thuyền, Đức Giêsu thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều”.
Tôi nghĩ rằng sứ vụ của cuộc đời mục tử, linh mục hay Giám Mục, có thể gồm tóm trong câu Tin Mừng ngắn ngủi nầy: Chạnh lòng thương xót họ…và dạy dỗ họ nhiều điều. Bao nhiêu giáo huấn của Giáo Hội, của Công Đồng về đức ái mục vụ của các mục tử trong Hội Thánh phải chăng đều phát xuất từ gợi ý của câu Tin Mừng ngắn ngủi trên.
Đặc biệt, đối với riêng ơn gọi và sứ vụ dành riêng cho thiên chức Giám Mục, chúng ta đọc thấy những lời nầy trong sắc lệnh Christus Dominus của Công Đồng Vatican II (Sắc lệnh về nhiệm vụ mục tử của các Giám Mục trong Giáo Hội): “Khi thi hành phận vụ của một người cha cũng là mục tử, các Giám mục hãy sống giữa những người thuộc về mình, như những người phục vụ, nghĩa là như những mục tử tốt lành biết các con chiên của mình và được các con chiên của mình biết mình, đồng thời như những người cha đích thực đầy tình yêu thương chăm lo cho tất cả mọi người và được mọi người luôn quý mến cũng như tuân phục quyền bính của Thên Chúa đã ban cho các ngài. Các ngài quy tụ đoàn chiên của mình thành một gia đình trọn vẹn và đào tạo để tất cả mọi người, nhờ ý thức về nhiệm vụ của mình, luôn sống và hành động trong sự hiệp thông đức ái” (CD số 16).
Trong Thánh lễ tạ ơn nhân dịp kỷ niệm 10 năm thụ phong Giám mục của Đức Cha làm con nhớ lại Thánh lễ cuối cùng trong thời khắc chỉ còn một tháng là tròn 10 năm giám mục của Đức Tổng Giám mục Oscar Rômero người El Salvador (25.4.1970 – 24.3.1980), vừa được tôn phong hiển thánh vào ngày 14.10.2018. Vâng Ngài đã kết thúc cuộc sống và sứ vụ Giám mục ngay trên bàn thờ, sau bài giảng thánh lễ chiều ngày 24.3.1980 mà những lời sau cùng của bài chia sẻ Lời Chúa hôm ấy vẫn còn lưu lại: “Bất cứ ai vì lòng yêu mến Chúa Kitô hiến thân phục vụ tha nhân, người ấy sẽ được sống giống như hạt lúa mì dù chết đi, nhưng thật ra chỉ chết về mặt bề ngoài”. Một cái chết, một chứng nhân cho tình yêu Đức Kitô, tình yêu đối với Hội Thánh, nhất là tình yêu dành cho những người nghèo, cho những giá trị của Tin Mừng Tám mối phúc thật.
Nhắc lại Vị chứng nhân Giám Mục của thời đại nầy cùng với của lễ tình yêu kết thúc 10 năm Giám Mục của ngài tại bàn thờ, con muốn liên kết Thánh lễ Tạ ơn hôm nay với chính khẩu hiệu mà Đức Cha đã chọn 10 năm về trước, khi Đức Cha lãnh nhận ân ban và sứ vụ Giám Mục: “Caritas Christi urget nos” (Tình yêu Đức Kitô thúc bách chúng tôi) (2 Cr 5,14).
Nói đến tình yêu thì con đã đọc ở đâu đó những lời nầy:
Nếu tình yêu là giọt mưa, anh sẽ gửi em những cơn mưa rào;
Nếu tình yêu là cánh hoa, anh sẽ gửi em những đóa hoa;
Nếu tình yêu là nước, anh sẽ gửi em biển cả;
Nếu tình yêu là người, anh sẽ gửi anh cho em.[1]
Vâng, Thiên Chúa là tình yêu; và tình yêu đó chính là “Lời đã hoá thành nhục thể”, nên “Ngài đã ban tặng chính Con Một cho chúng ta”. Và tới phiên “Người Con Một” đó đã hiến thân cho tất cả chúng ta. Đức Cha đã dấn thân vào sứ vụ Giám Mục với quyết tâm để “tình yêu Đức Kitô thúc bách”, cho nên chúng con xác tín rằng, cuộc đời của Đức Cha, ước vọng của Đức cha và cuộc sống mỗi giây phút trong đời của Đức Cha đó là dành để yêu thương và phục vụ.
Cùng với những ước nguyện và tâm tình đó, điều còn lại, chúng con xin Chúa ban cho Đức cha 2 điều như Lời Chúa hôm nay đã gợi ý: Xin cho Đức Cha luôn có được một tấm lòng biết lắng nghe và một trái tim luôn chạnh thương của người mục tử. Amen.
Trương Đình Hiền
[1] Khuyết danh. Nguyên tác bằng tiếng Anh:
If love is a drop, I’ll send you showers;
If love is a petal, I’ll send you flowers;
If love is water, I’ll send you the sea;
If love is a person, I’ll send you me.
Đọc thêm tại: https://www.tudiendanhngon.vn/danhngon/dn/itemid/8001 © TuDienDanhNgon.vn