NGƯỜI THẤY (LE VOYANT)

Views: 67

(Chút cảm nhận về Thánh Gioan, Tông đồ Thánh sử)

Anh đã thấy Người từ dạo ấy…

Một thời sông nước bến Galilê…

Tấm lưới thuyền câu… thôi bỏ lại,

“Ánh mắt sau lưng” chợt não nề!

Ngài đã nói gì ai biết được!

Mà sao anh vội vã lên đường?

Hay duyên “tao ngộ” từ xa trước,

Mà đến hẹn chờ “Bến Sông Thương”!

Bây giờ cũng vẫn trời, mây nước…

Vẫn đói, vẫn nghèo, vẫn lang thang…

Vẫn chiếc thuyền bơi con nước ngược…

Nhưng sao lòng đầy ắp mộng vàng!

Chẳng lẽ một lần giao duyên đó

Hay nhờ “giọt rượu quý Ca na”,

Mà anh chợt thấy “mùa cứu độ”

Ngài đến mang cho khắp mọi nhà?

Rồi “bữa tiệc vui chiều hoang mạc”,

Anh nghe võn vẹn mấy lời thôi…

Ngước mắt tạ ơn và thoáng chốc…

Năm chiếc bánh đơn… đãi muôn người!

Thì ra bây giờ anh đã ngộ

“Nước thiêng” và thiếu phụ Samari

“Bánh thiêng” mượn từ tay trẻ nhỏ,

“Giờ” ơn Cứu độ đã đến kỳ!

Anh lại thấy nhiệm mầu ánh sáng,

Nơi chàng mù từ thuở mới sinh…

Thấy tình yêu nhiệm mầu rỡ rạng,

Tỏa sáng trên thiếu phụ ngoại tình…

Và giữa đám dân nghèo bạc phận,

Ai về mà anh thấy sáng lên.

Chiếc gậy cầm tay vai vác nặng,

Ngài chính là Mục tử nhân hiền!

Có ai bao giờ quay trở lại,

Khi thân chết lạnh bị chôn vùi?

Nhưng trước mộ phần… anh đã thấy,

Lazarô đã chết được hoàn sinh!

Ngày ấy trong “Bữa chiều ly biệt”,

Anh nghe rõ ràng tiếng nhịp tim,

Hơi ấm hay khối tình tha thiết,

Trao anh chút kỷ niệm êm đềm!

Rồi sau bữa tối đêm hôm ấy,

Anh thấy Ngài quỳ xuống rửa chân.

Nghĩa cử này tình yêu phục vụ,

Thánh Thể là đây mới trọn phần!

Cho dẫu xót xa giờ ly biệt,

Chỉ mình anh nhớ chuyện “Cây Nho”.

Trong Thân nho cành nho gắn kết,

Sức sống thiên thu mãi khôn dò!

Anh lại nhớ chuyện Thầy báo trước,

Mai ngày Đấng Bảo Trợ Thần linh…

Soi sáng ủi an từng nẻo bước,

Và để thương nhau trọn chữ tình!

Rồi chiều thứ Sáu trên đồi Sọ,

Mình anh bên Mẹ đứng cô liêu!

Anh nghe, anh nhận lời trăn trối,

Máu nước còn tuôn mãi muôn chiều!

Rồi bước chân vui về “Mồ Trống”,

Bình minh ngày Thứ Nhất trong tuần.

Người vắng mà y trang còn đó,

Bước vào anh đã thấy và tin!

Cũng lại hừng đông ngày Thứ Nhất,

Bên bờ cát mịn Tibêria.

Dáng đứng và tiếng ai rất lạ!

“Chúa đó”! Mình anh kịp nhận ra…

Chim phượng hoàng, tên anh từ đó,

Anh đã thấy, đã chạm, đã nghe…

Và đã sẻ chia Lời Cứu Độ,

Thiên Chúa tình yêu mãi vẹn thề!

Sơn ca Linh (27.12.2023 – Lễ Thánh Gioan Tông đồ Thánh sử)