VỊ KHÁCH NÀO CHO EM ?

,

Views: 46

“Lạy Đấng an ủi tuyệt vời, là khách trọ hiền lương của tâm hồn…” (Ca Tiếp Liên Lễ Hiện Xuống)

Giờ này, con đường phố vắng hoe

Manh áo mỏng, chiếc đùi thon…

Em co ro làn khói thuốc giữa mùa đông lạnh !

Em đâu muốn

Phải sinh ra trong phận đời bất hạnh !

Em đâu ngờ,

Đời đẩy xô chọn con đường bán phấn buôn hương !

Em đâu vui,

Đêm lạnh lẽo cô đơn trôi dạt đứng đường

Để thấp thỏm chẳng biết đợi ai ngoài chờ khách !

Và, những vị khách em chờ…

Dân bợm bãi, kẻ quyền uy,

Những cậu ấm nhà giàu vắt mũi chưa sạch,

Tứ chiếng giang hồ, cán bộ, công nhân…

Một lũ mạt hạng bỏ tiền để có được tấm thân !

Để xả stress, để mua vui, để thỏa cơn thú tính…

Và cứ thế,

Cuộc đời em cứ trôi về nẻo mù sương vô định

Cứ lạc lòa những đêm chờ, đêm đợi buồn tênh !

Cũng có một đôi lần,

Khắc khoải, ưu tư, buồn… như muối xát vào tim,

Đêm nay, biết gặp được có ai là “khách quý” !

Có ai sẽ đưa em qua khỏi bến đời bi lụy,

Sẽ cho em chút tình người, hơi ấm những bờ vai.

Biết có vị khách nào

sẽ nhìn em như một con người đúng nghĩa như ai,

Đến với em,

Vì tình yêu chứ không phải để “tiền trao cháo múc” !

Có một lần,

Em chợt nghe vọng về trong ký ức,

Lâu lắm rồi, của một thời bé dại thơ ngây,

Một lời kinh, vâng một lời kinh văng vẳng đâu đây,

Khúc Thánh Thi của một “Ngày Lễ Trọng” !

Hình như, Ngài mang tên:

Đấng ban ân hồng, Đấng mang ánh sáng,

Đấng yên ủi tuyệt vời, Khách Trọ Hiền lương…

Người bạn sẻ chia ủy lạo dịu dàng,

Bờ vai để tựa, nghỉ ngơi lúc lầm than đau khổ…

Vị Khách cảm thông lau khô dòng lệ đổ…

Rửa sạch điều nhơ bẩn tưới giội chỗ khô khan,

Những vết thương đau băng bó chữa lành,

Sưởi ấm lạnh lùng, đường sai uốn lại….

Chỉ một lời kinh thôi, của một thời bé dại

Hay cuộc đời nầy, thế giới nầy,

Vẫn có thật một vị “Khách Trọ Hiền Lương” ?

Người bạn, Người Cha, Người yêu…,

Của những người mang thân phận “đứng đường”,

Để dẫn dắt, ủi an, canh tân và đưa về chính lộ ?

Và đêm hôm ấy,

Chợt trong em có “một dòng nước dạt dào tuôn đổ”,

Em nghe lòng mát rượi thanh thản một niềm vui.

Và em đã đứng lên,

Tìm lại con đường xưa, có tiếng chuông đưa !

Để nghe lại bài ca Kinh của một ngày “Lễ Trọng”.

Sơn Ca Linh (Hiện Xuống 2022).