Views: 9
(Ta đã yêu con bằng mối tình muôn thuở – Gr 31,3)
Đêm mùa đông,
Em nhạt mờ hanh hao vàng vọt…
Khép nép co ro
Riêng một góc trời!
Đêm mùa hè,
Tinh cầu đô hội kín cả khung trời,
Em héo hắt
Em cô đơn, một mình cuối chân trời xa thẳm!
Em là ai,
Em ở đâu
Giữa vũ trụ rộng bao la xa vạn dặm,
Không nhan sắc,
Chẳng sang giàu
Em chỉ là vì sao tiểu tốt vô danh
Em lỡ dại
Em ngu ngơ
Và em chỉ quen, chỉ biết có mỗi mình anh,
Nên suốt tháng
Nên hằng đêm
Em thao thức chong mắt mỏi mòn ngóng đợi!
Anh có nhận ra em
Vì sao hanh hao
Giữa mùa đông mây giăng ngập lối?
Anh có thấy em,
Một mình khuất lấp
Giữa vạn tinh cầu rực sáng kín trời đêm?
…………………………………………………..
Không chỉ nhận ra
Không chỉ thấy rõ
Vi khi em chưa hiện hữu trên đời ta đã biết em
Trong trái tim ta
Trong ánh mắt ta
Giữa vũ trụ bao la… em chính vì sao đó!
Sơn Ca Linh (4/01/2025)