Views: 39
Cô Ma-ri-a lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất và quý giá xức chân Đức Giê-su, rồi lấy tóc mà lau. Cả nhà sực mùi thơm… (Ga 12,3)
Ta về mà nghe “Tuần Thánh cũ”,
Hai ngàn năm nào có đâu xưa !
Chuyện “xức dầu thơm” nghe rất lạ !
Tình yêu mà… kể mấy cho vừa !
Sá chi bình dầu thơm nhân thế,
Giá cao chăng một thứ “Cam tùng”,
Là chất, là hương, là tạo vật…,
Sao bằng “dầu đến tự thiên cung” !
Thì ra đã có người thôn nữ,
Tìm thấy “kho tàng” ở nơi đây !
Cuối cùng đã gặp “viên ngọc quý” !
Một chút “tình quê” để dâng Thầy !
Một chút thôi khối tình nhân thế,
Hương nồng dầu thắm nhốt trong tim.
Dẫu đời như chiếc bình đập bể,
Hiến lễ tình yêu trọn nỗi niềm !
Thầy về như “Đấng Tình Quân” đến,
Mang theo ngàn thuở giọt hương thơm,
Chất dầu ước giao ngàn thế kỷ,
Mà xức lên thân thể vũ hoàn !
Chỉ trách ai người trần mắt thịt,
Đời chỉ loay hoay “giọt cam tùng”,
Đâu biết “đôi chân vàng ngà ngọc”,
Ướp sẵn “tinh dầu cõi thiên cung” !
Cảm ơn Maria ngày hôm ấy,
Dầu thơm hay của lễ đong đầy,
Đáp trả mối tình muôn thế hệ,
Nghìn năm mới mãi, chẳng phôi phai !
Sơn Ca Linh (Thứ Hai Tuần Thánh – 11.4.2022)