Sự cô lập hoặc khép kín trong những mối bận tâm của chính mình không bao giờ là con đường mang lại hy vọng và dẫn đến đổi mới. Con đường này chỉ được hình thành bởi sự gần gũi, bởi nền văn hóa gặp gỡ. Hãy nói không với sự cô lập và nói có với sự gần gũi. Hãy nói không với văn hóa đối kháng và nói có với văn hóa gặp gỡ”
Danh mục: Chia sẻ Lời Chúa
Giới thiệu các bài giảng, suy niệm, chia sẻ Lời Chúa theo Phụng Vụ hoặc các dịp đặc biệt
CHÀO MỪNG ĐẤNG ĐANG ĐẾN VÀ ĐANG SỐNG
Và như thế, người Kitô hữu dọn mừng đại lễ Giáng Sinh cũng chính là sự chuẩn bị để gặp gỡ Đức Kitô đang đến và đang sống mỗi phút giây trong đời, như ĐGH Phanxicô xác quyết trong tông huấn Christus Vivit: “Đức Kitô đang sống! Người là niềm hy vọng của chúng ta, và bằng một cách tuyệt vời, Người mang tuổi trẻ đến cho thế giới của chúng ta, và mọi sự Người chạm đến đều trở nên trẻ trung, mới mẻ và tràn đầy sức sống. Vậy, những lời đầu tiên mà Cha muốn nói với mọi Kitô hữu trẻ là: Đức Kitô đang sống và Người muốn các con được sống!”.
XIN MỘT LẦN ĐỔI CHỦ
Cùng một chút tin yêu, một niềm thống hối,
Hướng về Người tử tội đang hấp hối gần bên:
“Ông Giêsu ơi ! Khi về Nước Ngài, tôi đây xin chớ quên” !
Lời cuối cùng,
May mắn làm sao, tên trộm đã tìm được chủ mới !
LỜI CẦU NGUYỆN TRƯỚC CÂY THÁNH GIÁ
hình ảnh một cậu bé Ukraina cầu nguyện trước cây Thánh Giá…! Vâng, trên thế giới nầy, vũ trụ nầy, chẳng có một ai hay quyền lực nào có thể cứu chúng ta, có thể ban cho chúng ta một thế giới, một vương quốc khỏi đau thương và sự chết; một vương quốc của bình an và hạnh phúc đích thực… ngoài Vua Kitô và Vương quốc thuộc về Ngài; Vương quốc mà Ngài đã hứa chắc cho tên trộm bị đóng đinh bên hữu biết mở lòng để tin tưởng cậy trông: “Hôm nay con sẽ trên thiên đàng với Ta”. Amen.
CHÚNG TA KHÔNG HẠ VŨ KHÍ
Trong những ngày nầy, người dân Ukraina đang vui mừng vì quân đội của họ vừa chiếm lại được thành phố chiến lược Kherson, sau hơn 8 tháng bị quân Nga chiếm giữ. Sở dĩ có được thành quả nầy vì dân Ukraina, quân đội Ukraina đã quyết tuân theo lời thề mà vị Tổng Thống của họ, Volodymyr Zelenski đã tuyên bố, không chỉ cho riêng họ mà cho toàn thế giới: “Chúng tôi không hạ vũ khí”.
CUỘC LỮ HÀNH CỦA KẺ ĐANG YÊU
Vâng, chính đức tin mạnh mẽ vào một Thiên Chúa quyền năng và yêu thương sẽ là điểm tựa vững chắc, là kim chỉ nam giúp chúng ta sống thiện lương và sẵn sàng vượt qua mọi gian nan thử thách để thanh thản tiến vào cõi vĩnh hằng.
NHỮNG NGƯỜI THỢ KHIÊM TỐN CỦA VƯỜN NHO
Như vậy, cuộc cử hành lễ các Thánh Nam Nữ hôm nay lại là cuộc “cử hành của chính niềm hy vọng, cùng đích và cuộc chiến đấu mỗi ngày” của mỗi cuộc đời người Kitô hữu chúng ta. Vâng, đó là cuộc chiến đấu để “giặt áo mình trong máu Con Chiên” bằng những hy sinh, từ bỏ và sẵn sàng chấp nhận thương đau thập giá vì tình yêu.
ÁNH MẮT TỪ CỘI SUNG
Viết lại chuyện nầy,
trang nhật ký đời tôi, tên thu thuế Giakê,
Để lại cho đời,
Và cho ai đó như tôi mà tin yêu hy vọng.
CON CHIÊN LẠC VƯỚNG TRÊN CÀNH SUNG
Và như thế, câu chuyện “con chiên lạc vướng trên cành sung” ngày nào vẫn luôn mang tính thời sự cho mỗi người, mỗi cộng đoàn chúng ta hôm nay. Ước gì, tất cả chúng ta, mọi gia đình Kitô hữu chúng ta, hôm nay nhận được ánh nhìn của Đức Kitô và được nghe vọng về lời thân thương của chính Ngài: “Hôm nay ơn cứu độ đã đến cho nhà nầy … Vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã hư mất”.
ĐỂ GIẤC MƠ TRỞ THÀNH HIỆN THỰC
Trong những lời kết của sứ điệp Truyền Giáo 2022, ĐGH Phanxicô đã nói với chúng ta rằng: “Anh chị em thân mến, tôi tiếp tục mơ về một Hội Thánh hoàn toàn truyền giáo, và một kỷ nguyên mới của hoạt động truyền giáo giữa các cộng đoàn Kitô hữu.”.
LINH MỤC VÀ BÀI TÌNH CA THẬP GIÁ
Từ vị linh mục Giêsu khi chấp nhận trái tim bị đâm thâu trên đồi Sọ, cho đến linh mục Gagelin Kính bị án thắt cổ chết giữa pháp trường Bãi Dâu, đã có biết bao chứng nhân linh mục, tu sĩ, giáo dân… đã để để lại cho Giáo Hội, cho đời bài ca tuyệt thế của tình yêu; và bài tình ca thập giá đó chưa bao giờ hết giá trị và mãi đi cùng năm tháng vang lên cho đời, cho Giáo Hội, cho đàn chiên. Chúng ta hãy cầu nguyện để chúng ta và nhất là các anh em linh mục trong giáo phận hôm nay “trung thành hát mãi bài tình ca yêu thương, bài tình ca thập giá”.
ĐÔI TAY CẦU NGUYỆN VÀ ĐÔI TAY CHIẾN ĐẤU
Khi ông Môsê giơ tay lên, thì dân Israel thắng trận, còn khi ông hạ tay xuống một chút, thì người Amalec thắng thế. Bấy giờ tay ông Môsê mỏi mệt, người ta liền khiêng tảng đá kê cho ông ngồi, còn ông Aaron và ông Hur thì nâng đỡ hai tay ông. Bởi đó hai tay ông không còn mỏi mệt cho đến khi mặt trời lặn. Ông Giosuê dùng lưỡi gươm đánh đuổi người Amalec và quân dân nó.
CẢ MỘT ĐỜI CẢM ƠN CHƯA ĐỦ
Trong tông huấn Niềm Vui Tin Mừng, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã nêu bật mẫu gương của Thánh Phanxicô Assisi về thái độ “biết ơn, tạ ơn”: “Đó là điều Thánh Phanxicô Assisi đã sống, ngài có thế cảm thấy tràn đầy lòng biết ơn trước một mẩu bánh mì khô, hay vui mừng hát ca tôn vinh Thiên Chúa chỉ vì một làn gió nhẹ làm mát khuôn mặt ngài.” (GE 127).
ĐỂ HƯƠNG VỊ TIN MỪNG BAY XA
Như vậy, thưa anh chị em giáo xứ Qui Hòa, đặc biệt thưa quý nữ tu Phan Sinh và anh chị em Phan Sinh tại thế, sứ điệp Phụng vụ của ngày lễ Bổn mạng, lễ Thánh Phanxicô Quan thầy hôm nay, sẽ là một “điểm nhấn”, một gợi ý cần thiết cho dòng chảy cuộc sống của mỗi người chúng ta hôm nay; một cuộc sống mà từ sáng đến tối, từ trong gia đình, trong cộng đoàn cho đến bên ngoài mọi nẻo đời thường, đang bị chi phối, tác động không ít bởi sự xô bồ của tranh đoạt, khát vọng làm giàu, lối sống đầy mùi tinh thần thế tục…
HẠT CẢI NIỀM TIN GIỮA “ĐẤU TRƯỜNG CUỘC SỐNG”
Chúa không đòi chúng ta tin nhiều lắm đâu; chỉ cần “bằng hạt cải thôi”. Phải chăng vì không có chút “đức tin bằng hạt cải” mà dân Nadarét đã không nhận được phép lạ nào (Mc 6,5-6); trong khi đó, một người đàn bà ngoại đạo vô danh tiểu tốt, chỉ nhờ “đức tin bằng hạt cải” khi “sờ vào gấu áo của Chúa” đã được chữa lành (Mt 9, 20-22).
NƠI “MÙA XUÂN KHÔNG BAO GIỜ PHAI”
Vâng, cho dù thân xác người anh em chúng ta đang nằm bất động ở đây, nhưng linh hồn đang ở trong Thiên Chúa, trong hạnh phúc của niềm vui Phục sinh, niềm vui mà khi còn tại thế, cha Ánh Đăng đã từng dự cảm với một niềm tin và hy vọng òa vỡ; và cũng làm cho nhiều người òa vỡ như thế, mỗi độ Phục Sinh về qua những ca từ trong điệp khúc của bài thánh ca “Khi cuộc đời là của lễ1” hay còn mang tên khác “Trên đĩa thánh”: “Nhưng hãy vui lên hãy ca lên hãy reo mừng, Al-le-lu-ia. Vì tận cuối đêm dài đã ló rạng bình minh của ngày sống lại. Nhưng hãy vui lên hãy ca lên hãy reo mừng, Al-le-lu-ia. Vì tận cuối đông dài đã xuất hiện mùa xuân không bao giờ phai.
XIN CHỌN LÀM ANH EM CỦA MỌI NGƯỜI
Nói cách khác, sứ điệp của Chúa Giêsu muốn chúng ta nói “Không” với loại “văn hóa xây tường, dựng lên những bức tường, những bức tường trong tim, những bức tường trên thực địa…” (FT số 27) và nói “Có” với “văn hóa dựng cầu”, những chiếc cầu nối kết với tha nhân hôm nay và sẽ là chiếc cầu dẫn ta về quê hương thiên đàng vĩnh cửu.
“VƯƠNG ĐẠO” HAY “CON ĐƯỜNG KITÔ”
Nhưng Lời Chúa không chỉ dừng lại ở bình diện giáo dục con người “ăn ngay ở lành”, thực thi “vương đạo” trong cung cách ứng xử với nhau để thiết lập những mối tương quan xã hội tốt đẹp mà còn là kim chỉ nam để dẫn con người đạt tới ơn cứu độ, tới cùng đích vĩnh hằng, như niềm xác tín của Thánh Phaolô trong thư gởi người đồ đệ Timôthê: “Đó là điều tốt và đẹp lòng Thiên Chúa, Đấng cứu độ chúng ta, Đấng muốn cho mọi người được cứu độ và nhận biết chân lý” (1 Tm 2,3-4).