Em đáp trả lời anh: tình yêu luôn luôn là khổ đau cay đắng. Tình yêu như một bông hoa sen, hoa sen đẹp nhưng nó có cái nhụy sen, nhụy sen rất đắng. Nếu còn có kiếp sau, em sẽ vẫn muốn được yêu anh.
Thôi nhé, Anh bình an chuyến tàu về “viễn xứ”, Rồi chúng mình “ga cuối” sẽ gặp nhau. Khói hương thơm hoà lời kinh nhỏ nguyện cầu, Vẫn có nhau “nối linh thiêng vào đời”, anh nhé !
Khi giàn hoả thiêu đã sẵn sàng, giám mục Pô-ly-cáp tự mình cởi áo xống và dây lưng ra; ngài gắng tháo cả giày ra nữa. Trước đó, ngài không hề làm điều ấy, bởi vì mọi tín hữu luôn luôn tranh nhau để được là người đầu tiên chạm vào thân thể ngài: thật…
Con đường Phêrô đã chọn, đã đi và đã đến, Vâng lệnh Thầy tới tận chỗ nước sâu Cũng lại đồi cao, bóng dáng nhạt màu ! Trên thánh giá ngược, giống như Thầy, Phêrô đã hát trọn bài ca hy tế…