Mẹ không khóc khi trời giăng bão tố
Trước rừng gươm hay biển súng bạo quyền.
Mẹ không khóc vì thời thế đảo điên
Nước mắt mẹ chẳng hề rơi vì yếu đuối.
Danh mục: Gương chứng tá
Giới thiệu các mẫu gương sống đạo, chứng tá đức tin của người giáo dân, của các tu sĩ, linh mục dưới cái nhìn của tông huấn Gaudete et Exsultate : CÁC VỊ THÁNH “Ở KỀ BÊN TA”
THÌ RA MỘT CÁNH HOA RỪNG!
Chiều nay chuông bổng vang rền,
Ngôi nhà thờ nhỏ vang lên điệu mừng.
Thì ra một “Cánh hoa rừng”
Về cung thánh hát lời mừng tạ ơn!
SAO CON NỞ VỘI… BỎ NHÀ!
Cuộc ra đi nào, giã từ nào… mà không buồn rười rượi!
Kể từ đây, con đường cũ, mái ấm… vắng bóng em…
Nơi quê xa, lững thững bóng ai rệu rã bước qua thềm!
Mà mếu máo bâng quơ “sao con nỡ vội… bỏ nhà đi mãi thế”!
NÉN HƯƠNG LÒNG NIỆM TƯỞNG
Vinh quang thay,
Thập giá Đức Kitô, uy hùng trải rộng mọi nẻo đường thế giới,
Tin Mừng ơn Cứu độ, rạng rỡ vang xa khắp bờ cõi dương gian!
Công trình nầy, nhờ Chúa Thánh Linh, ngọn lửa ấm tuôn tràn,
Hoa quả ấy, do các Tông đồ, hạt lúa tươi nát mục!
NHÂN ĐỨC “CÓ CON”
Lời Chúa giới thiệu cho chúng hai gương mặt của hai bà mẹ có con: bà Anna mẹ của tiên tri Samuel trong Cựu ước và Đức Maria mẹ của Chúa Giêsu trong Tân ước. Cả hai người phụ nữ này, đặc biệt Đức Trinh nữ Maria, người “Mẹ gồm no mọi nhân đức”; và trong các nhân đức đó, chắc chắn có “nhân đức Có Con”.
TỬ ĐẠO HÀNH (1)
Tử đạo ! Tử đạo ! máu loang khắp chốn,
“Pháp trường Bảy Mẫu”, Nam Định, Hải Dương…
Minh Mạng, Thiệu Trị, Tự Đức, Văn Thân…
Núi thẳm rừng xanh, sông sâu biển lớn…
LINH ĐẠO « TÌNH YÊU ĐÁP TRẢ TÌNH YÊU »
Chúng ta hãnh diện ở giữa lòng Hội Thánh Việt Nam, cũng đã có bao nhiêu người con ưu tú đã góp phần làm cho vườn hoa Giáo Hội thêm sắc thêm hương, trong đó, Á Thánh Anrê Phú Yên đã nổi bật lên như một vì sao sáng.
MỘT THOÁNG HAI THÁNH PHÊRÔ – PHAOLÔ
Tháng Sáu Thánh Tâm,
Những giọt máu hồng chảy từ Trái Tim vẫn còn thơm lựng !
Gương sáng Tông Đồ,
Hội Thánh nhớ hoài hai vị tiền nhân vĩ đại Phêrô- Phaolô.
Đẹp thay những bước chân, dấn thân cho nghĩa vụ Tông Đồ,
Quý lắm bao cuộc đời, hy sinh vì vinh quang Nước Chúa.
DÒNG SÔNG ĐÓ CÓ CHA
Nhưng có lẽ, chỉ khi đến tận nơi đây, đến bên dòng sông này, chúng ta mới thật sự cảm nhận được vùng đất này, không gian này, những tên gọi này… rất gần, rất quen, rất ý nghĩa và mang rất nhiều ký ức. Thật vậy, chính tại thành phố cổ Ayutthaya này, với dòng sông Chao Phraya êm đềm lặng lẽ, với ngôi thánh đường cổ kính trang nghiêm, là nơi có cha chúng ta, Đức cha Lambert, đang nghìn thu yên nghỉ. Vì thế, hình như tất cả nơi đây đều “đã hóa tâm hồn” để chúng ta đều trở nên những người “bà con ruột thịt” !
NĂM CHỊ EM TRÊN “MỘT CHIẾC THUYỀN NAN”
Ngày 24/10/1932, năm nữ tu Phan Sinh Thừa Sai Đức Mẹ là chị Marie Gisèle (trưởng đoàn), chị Marie de la Résurreection, chị Marie de Saint- Yenan, chị Marie Waberta, chị Marie Martie du Sacré-Coeur đã đến làng phong Qui Hoà với sự đón tiếp nồng hậu của Đức Cha Augustine Tardieu Phú, Cha Nicolas là tuyên uý trại phong cùng với đông đảo anh em bệnh nhân phong.
ĐỂ HƯƠNG VỊ TIN MỪNG BAY XA
Như vậy, thưa anh chị em giáo xứ Qui Hòa, đặc biệt thưa quý nữ tu Phan Sinh và anh chị em Phan Sinh tại thế, sứ điệp Phụng vụ của ngày lễ Bổn mạng, lễ Thánh Phanxicô Quan thầy hôm nay, sẽ là một “điểm nhấn”, một gợi ý cần thiết cho dòng chảy cuộc sống của mỗi người chúng ta hôm nay; một cuộc sống mà từ sáng đến tối, từ trong gia đình, trong cộng đoàn cho đến bên ngoài mọi nẻo đời thường, đang bị chi phối, tác động không ít bởi sự xô bồ của tranh đoạt, khát vọng làm giàu, lối sống đầy mùi tinh thần thế tục…
NÉN HƯƠNG LÒNG NIỆM TƯỞNG
Nhân ngày lễ Suy Tôn Thánh Giá, giáo phận Qui Nhơn tiếp nhận hài cốt,
Cũng là dịp, sau 343 năm, Đức Cha Lambert từ giã cõi trần.
Cộng đoàn Dân Chúa muôn nơi muôn người hiệp ý một lòng.
Thành kính tri ân Đức cha,…
CÂU CHUYỆN “BÀ GOÁ TÊN LIÊM”
Chính trong ánh sáng và niềm hy vọng mang chiều kích “hiệp hành” của Dân Chúa đó, sẽ không có ai trong “vòm trời Hội Thánh” cảm thấy mình chỉ là “một tinh cầu giá lạnh” hay “một vì sao trơ trọi cuối trời xa” (Trong bài thơ ‘Những Sợi Tơ lòng’ của cố thi sĩ Chế Lan Viên), mà luôn mãi sẽ là “những kẻ vất vả mang gánh nặng nề được yên nghỉ trong vòng tay Cha” (Mt 11,28); những kẻ mà chính Đấng Đã Bị đóng đinh chết trên thập giá và đã sống lại vinh quang đã từng xác quyết: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn.Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.” (Mt 11,25-26).
ANH BA BÍCH
Nhân dịp kỷ niệm “Ngân Khánh Qua Đời” của ngài, chỉ biết ôn lại đôi nét đan thanh về cuộc đời của một vị mục tử mà tôi được vinh dự kế nhiệm ngài từ năm 1992, thay ngài làm cha sở Đồng Tre để ngài về coi sóc giáo xứ Mằng Lăng. Sau 17 năm cơ cực và bị nhiều áp lực ở vùng sơn cước, cứ tưởng những ngày tháng êm đềm tại Mằng Lăng sẽ cho ngài an khang trường thọ, như chính ngài đã từng bừng dậy lúc nửa đêm và tâm sự với thầy Đệ: “Sau 17 năm, đêm nay là đêm ngủ ngon nhất của tao”, nhưng ngài đã “lên đường theo lệnh triệu hồi của Chúa”, mà “điềm báo” hình như đã đến ngay trong bữa tiệc ngài mừng Ngân Khánh linh mục (72-97) khi nút chai sâm banh làm đứt cả những dây băng trang trí nơi nhà xứ Mằng Lăng !
WHISKY, THUỐC LÁ, NGÒI BÚT… VÀ CHỨNG NHÂN TỬ ĐẠO: THÁNH BRANDSMA
Nữ y tá, được gọi là “Titia”, đã làm chứng rằng Cha Brandsma đã trao cho cô chuỗi tràng hạt của Cha. Khi cô ấy trả lời rằng cô không thể cầu nguyện và cũng không cần đến nó, thì Cha đã động viên cô hãy đọc thuộc lòng một câu trong phần thứ hai của Kinh Kính Mừng, “Xin hãy cầu cho chúng con là kẻ có tội.”
CHUYỆN “ANH CHỒNG HỜ THẦM LẶNG”
Đã mấy ngàn năm,
Người ta nhắc mãi chuyện “anh chồng hờ thầm lặng”,
Hay chuyện “Người Công chính”, “bác phó mộc Giuse”…
Vâng, chuyện “Trái tim người cha” – Patris Corde,
Cho dẫu ngài chẳng để lại tiếng nào,
Trong bốn Tin Mừng hay cả ngàn trang Tân ước !
NĂM MỚI KỂ CHUYỆN “NHÀ TÔI”
Điều muốn nói ở đây là cả hai đều lẫn ở mức độ rất cao. Ta thấy đó, dù lẫn đến mức nào, bất cứ trong hoàn cảnh nào, những thứ khác họ có thể quên nhưng một điều người tu sĩ rất tỉnh táo và không bao giờ quên đó là lòng trung thành với Chúa. Để có được như vậy quý bà đã dành tình yêu và cuộc đời của mình trọn vẹn cho Chúa với hết cả trí khôn, hết linh hồn nên giây phút cuối đời chỉ còn lại trong tâm trí một trí nhớ tinh ròng là Chúa Giêsu Kitô Chịu Đóng Đinh, Đấng mà mình đã đánh đổi cả cuộc đời để bước theo.
PHẬT TỬ TRỞ THÀNH NỮ TU
Mặc dù khi ấy bà không biết gì về đạo Công giáo, nhưng bà đã và sẽ không bao giờ quên được kinh nghiệm của ngày hôm ấy! Keiko đã bị choáng ngợp bởi sự thánh thiêng! Sau đó, bà tin chắc rằng nhờ thánh Phanxicô Xaviê, mà bà nhận được hồng ân đức tin nơi Chúa Giêsu Kitô.