Nên, xin Ngài hãy đến, Hãy nối dài “bàn tay” qua muôn nghìn thế kỷ, Hãy sai nhiều thợ gặt lên cánh đồng trần gian (Mt 9,38). Để “thay mặt”, để “đổi lời”, để hồng ân cứu độ trao ban, Để dẫn dắt đoàn chiên, Khỏi những “ngày mây đen mù mịt”… !
Nhờ những vết hằn trên thân xác Đấng Phục Sinh từ dạo ấy, Thập giá, khổ đau… đã trở thành “tặng phẩm của tình yêu”, “hoa Phục sinh” đã trỗ trên “những vết thương mang dáng hình hạt lúa” !