Cảm nhận đức tin, Chia sẻ Lời Chúa

CHÚNG TA HÃY HIÊN NGANG VÌ THẬP GIÁ CỦA CHÚA.

Trích bài giảng của thánh Âu-tinh, giám mục. (Bài đọc 2 Giờ Kinh Sách Thứ Hai Tuần Thánh)

Cuộc thương khó của Chúa Giêsu Kitô, Đấng cứu độ chúng ta, là bảo đảm cho chúng ta được vinh quang và là bài học dạy chúng ta biết kiên nhẫn.

Quả vậy, có gì mà tâm hồn các tín hữu không dám trông mong được Chúa ban cho? Vì họ, Con Một Thiên Chúa, Đấng đồng hằng hữu với Chúa Cha, không những đã làm người, sinh bởi loài người, mà còn chịu chết bởi loài người, những kẻ chính Người đã dựng nên.

Điều Chúa hứa sẽ ban cho chúng ta thật lớn lao, nhưng điều đã xảy ra vì chúng ta, mà chúng ta đang kính nhớ, còn lớn lao hơn nhiều. Khi Đức Kitô chết cho kẻ bất lương thì khi ấy những người này ở đâu và họ là ai? Ai dám hồ nghi Người sẽ không ban sự sống của Người cho các thánh, một khi Người đã ban tặng cho họ cả cái chết của Người? Tại sao con người mỏng dòn lại do dự không chịu tin rằng một ngày kia, người ta sẽ được sống với Thiên Chúa?

Điều đã xảy ra còn khó tin hơn nhiều: đó là Thiên Chúa đã chết vì loài người.

Vậy Đức Kitô là ai nếu không phải là Ngôi Lời đã có từ lúc khởi đầu, Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa và Ngôi Lời là Thiên Chúa? Ngôi Lời của Thiên Chúa đây đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta: Người không có gì ở nơi mình để chết vì chúng ta, nếu Người đã không nhận lấy xác phàm phải chết của chúng ta. Như thế, Đấng bất tử đã có thể chết. Như thế, Người đã muốn ban sự sống cho loài người phải chết: vì chưng với những gì chúng ta có xưa, chúng ta không thể sống; cũng như với những gì là của Người trước kia, Người không thể chết.

Vì thế, Người đã thực hiện một cuộc trao đổi lạ lùng với chúng ta, trong đó cả hai bên đều góp phần: phần của chúng ta khiến Người phải chết, còn phần của Người làm cho chúng ta được sống.

Vậy chẳng những chúng ta không được hổ thẹn vì cái chết của Chúa, Thiên Chúa chúng ta, mà lại phải hết sức tin tưởng, hết sức tự hào. Thực thế, khi đón nhận từ phía chúng ta sự chết mà Người thấy nơi chúng ta, thì Người đã bảo đảm chắc chắn sẽ ban cho chúng ta sự sống mà tự mình chúng ta không thể có được.

Người đã quá yêu thương chúng ta đến nỗi điều chúng ta đáng chịu vì tội, thì Người là Đấng vô tội đã gánh chịu thay cho những kẻ có tội. Đấng làm cho chúng ta nên công chính lẽ nào lại không ban cho chúng ta theo sự công chính của Người. Đấng không có sự gian ác, đã mang lấy tội vạ của kẻ gian ác, Đấng đã hứa là làm, lẽ nào lại không ban phần thưởng cho các thánh.

Vậy hỡi anh em, chúng ta hãy can đảm tuyên xưng, hãy công bố Đức Kitô đã bị đóng đinh của chúng ta. Đừng sợ sệt nhưng hãy vui mừng, chớ xấu hổ nhưng phải hiên ngang mà nói lên điều đó.

Thánh Phaolô tông đồ đã thấy đó là tước hiệu vinh quang và đã giới thiệu cho chúng ta. Dù có nhiều điều cao cả để nói về Đức Kitô trong tư cách một vì Thiên Chúa, nhưng thánh nhân không nói mình hãnh diện về những điều kỳ diệu của Đức Kitô, chẳng hạn Đức Kitô đã sáng tạo thế giới, vì Người là Thiên Chúa hướng về Chúa Cha, hay Đức Kitô điều khiển thế giới, tuy là người như chúng ta, mà thánh nhân chỉ nói: Ước chi tôi chẳng hãnh diện về điều gì, ngoài thập giá Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.