EM VẪN CÒN XUÂN

(Chút cảm nhận về lễ Tạ ơn – Khấn Dòng của Dòng Mến Thánh Giá Qui Nhơn 22.8.2024)

Em của thời 353 năm về trước, năm 1671,

Người “con gái xứ Quảng” – An Chỉ thân thương!

Chiếc áo nâu sồng,

Lên đồng cạn, xuống đồng sâu, vất vả trăm đường,

Nào có biết, nào có nghe chuyện “nhiệm mầu Thánh Giá”!

Nhưng rồi thuở ấy, một mùa Đông rất lạ!

Việt Nam ta mùa nầy, mùa Chúa đến viếng thăm!

Mùa của đợi chờ hay mùa của gặp gỡ giao duyên,

Mùa của Đấng Emmanuel,

Hay của vị mục tử từ phương xa chợt đến!

An Chỉ, Ayutthaya… cuộc tình miên viễn,

Có ai ngờ mùa đông tao ngộ duyên thắm chỉ hồng!

Rừng núi Thái Lan hay sông biển Đàng Trong,

Nhờ Thập Giá mà từ đây đôi bờ xa nối lại!

Em An Chỉ, thuở chân lấm tay bùn, một đời son trẻ,

Có bàn tay cha, Lambert de la Motte, ưu ái dắt dìu.

Qua những gian nan, bão tố, hiểm nghèo…

Những bách hại, gông cùm, tù đày, phân sáp…

Rồi An Chỉ em, đã lớn lên cây Hội Dòng Mến Thánh Giá,

Bóng mát ươm che suốt khoảng trời Đàng Trong.

Em đi qua những nẻo đường sỏi đá Miền Trung,

Em tất bật ngược xuôi Tây Đàng Trong Nam Bộ!

Em hôm nay,

Mến Thánh Giá Qui Nhơn kế thừa An Chỉ trực hệ

Hơn ba thế kỷ rưỡi, cứ tưởng rằng xuân sắc héo tàn!

Có ai qua chiếc cầu định mệnh thời gian,

Mà giữ mãi hương xuân của một thời con gái!

Tạ ơn Chúa, riêng em,

Dẫu khổ ải gian truân, dẫu chông gai, bách hại…

Đường Thập giá em đi đã dẫn tới mùa xuân!

Bạn đường bên em một Đấng Tình Quân,

Đã cho em giữ mãi,

Hương sắc Thánh Linh ướp xuân đời tươi thắm!

Sơn Ca Linh (22.8.2024)