Vào đúng ngày này cách đây 164 năm (15.7.1855), tại Định Tường (Mỹ Tho), Vị Trùm Cả Bình Định Anrê Nguyễn Kim Thông, trợ lý đắc lực của Đức Cha Stêphanô Cuétnot, đã trút hơi thở cuối cùng, sau một đoạn đường lưu đầy dài đằng đẵng từ Miền Trung vô tận Miền Nam. Thử tưởng tượng, một cụ già đã 65 tuổi (Thánh Trùm Cả sinh năm 1790), cổ mang gông, chân đeo xiềng, ngày đêm cuốc bộ trên con đường dài thăm thẳm, trên dưới 700 cây số, chúng ta có thể nói được “con đường tử đạo của Thánh Anrê Kim Thông” là một cách diễn ta sống động “con đường Núi Sọ” ngày xưa của Thầy Chí Thánh.
Tác giả: Trương Đình Hiền
YÊU THƯƠNG : QUY LUẬT CỦA MUÔN ĐỜI
“Thiên Chúa là tình yêu” và vì thế, “Ðạo Chúa là đạo tình yêu”. Thiên Chúa thương chúng ta như người cha thương lo cho con cái. Chúng ta cũng phải yêu mến Người với tình con thảo, và thương mến anh em như chính mình. Chúa Giêsu đã hiện thực hóa tình yêu dành cho Thiên Chúa và cho con người cách trọn hảo qua cuộc nhập thể làm người và nhất là qua cuộc tự hiến trên thập giá.
XIN ĐỪNG CHẠM ĐẾN TÔI (TOUCH-ME-NOT)
Nên,
“XIN ĐỪNG CHẠM ĐẾ TÔI”, một “loài cây khiêm nhượng”,
Để cành lá tươi xanh dưới ánh mặt trời,
Để sắc hồng tình yêu luôn rực rỡ sáng ngời,
Và giữ trọn cuộc đời mãi là loài “hoa trinh nữ”.
LỜI THÌ THẦM CỦA CỎ
Ta vẫn là ta, xin làm thân cỏ dại,
Chọn màu xanh, chọn ẩn khuất bên đường.
Khỏi nợ trần, sạch oan khúc, vấn vương…
Có lâu đâu, một thoáng về nguồn cội !
MANG TIN VUI VỚI “TẤM LÒNG BÀ GOÁ”
“Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít; vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người. Các con hãy đi. Này Ta sai các con như con chiên ở giữa sói rừng. Các con đừng mang theo túi tiền, bao bị, giầy dép, và đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào nhà nào, trước tiên các con hãy nói: ‘Bình an cho nhà này’.
LÀM “NGƯỜI PHỤC VỤ” KHÔNG DỄ CHÚT NÀO !
Như vậy, chúng ta có thể nói được, Phụng vụ Lời Chúa đã chuyển tải cho chúng ta đôi phần về ý nghĩa của “mầu nhiệm phó tế” mà Hội Thánh cử hành hôm nay. Cùng với những soi sáng cần thiết nầy, các dấu chỉ phụng vụ của cử hành phong chức phó tế sắp sửa diễn ra, sẽ giúp chúng ta, đặc biệt sẽ ghi dấu ấn vào đời sống của các thầy, để tất cả cùng hướng tới một đích điểm như sách Công Vụ hôm nay nhấn mạnh : “Lời Thiên Chúa vẫn lan tràn, và tại Giê-ru-sa-lem, số các môn đệ tăng thêm rất nhiều…”
ĐỨC KITÔ LÀ TẤT CẢ
Vâng, sứ điệp của ngày đại lễ hôm nay, cũng là sứ điệp cho muôn thế hệ Kitô hữu trong mái nhà Hội Thánh được dựng xây bởi hai đại Tông Đồ Phêrô-Phaolô, đó chính là ĐỨC KITÔ LÀ TẤT CẢ.
DẤU CHỈ HIỆP NHẤT CHÍNH LÀ ĐÂY !
Mong muốn hàn gắn xuất phát từ Giáo Hội Công Giáo vào thế kỷ 20 với Công đồng Vatican II, diễn ra từ 1962 đến 1965. Tuy nhiên, cần phải có sự can đảm, cởi mở và tầm nhìn xa của hai nhà lãnh đạo vĩ đại từ cả hai phía để phá bỏ những xấu hổ và tai tiếng tích lũy hơn 900 năm. Sự kiện lịch sử này đã diễn ra vào ngày 5 tháng Giêng năm 1964, khi Thánh Giáo Hoàng Phaolô Đệ Lục và Đức Thượng Phụ Đại kết Athenagoras của Constantinople gặp gỡ và ôm hôn nhau ở Giêrusalem.
CUỘC ĐUA CỦA HAI CHÀNG “HIỆP SĨ”
Cuộc chiến thắng bây giờ ai cũng rõ,
Là máu đào, là hy lễ hiến dâng.
Thiên anh hùng ca vang mãi suốt những ngàn năm.
Phêrô, Phaolô, hai chàng hiệp sĩ Tông Đồ bất diệt !
CAM KẾT LÊN ĐƯỜNG NƠI “QUÁN CÓC EMMAU”
Và chúng ta đừng quên chuyện kể “con đường Emmau” của 2000 năm trước : “khi tham dự “bữa cơm chiều với người khách lạ” nơi quán cóc bên đường, hai môn đệ đã chợt nhận ra gương mặt của Thầy Chí Thánh…”; và ngay sau cuộc “hạnh ngộ chớp nhoáng” đầy linh thiêng đó, họ đã tức tốc lên đường (Lc 24,13-35).
HỘI THÁNH, CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU
Vì như George MacLeod đã nói : “Đức Giê-su không bị đóng đinh trong nhà thờ giữa hai ngọn nến, nhưng trên thập giá giữa hai tên cướp, trên một núi rác thành phố… tại một nơi những tên vô lại dối trá, kẻ cắp văng tục chửi thề và lính tráng bài bạc… Đó là nơi chúng ta phải tìm đến và đó là nơi cần có Hội Thánh.”
CA DAO VỀ BA
Con đường ươm mát là Ba
Cho con giữ mãi ngọc ngà bàn chân.
Bàn tay chai sạn ân cần,
Nuôi con Ba nhận muôn phần đắng cay.
MỘT NIỀM TIN MÃI BĂN KHOĂN THAO THỨC
Lạy Chúa Ba Ngôi,
Ngài là mẫu mực của tình yêu tinh ròng,
xin cho các Kitô hữu chúng con
trở thành tình yêu
cho trái tim khô cằn của thế giới….Amen
VÌ CHÚA CẦN ĐẾN NÓ
Nếu Đức Hồng Y Etchegarey, một chức sắc cao cấp thuộc hàng Giám mục Pháp với địa vị Tổng Giám Mục Marseille, sau đó thuộc Giáo triều Rôma trong trách vụ Chủ Tịch Hội Đồng Giáo Hoàng về Công Lý và Hoà bình, mà đã tự nhận mình “như một con lừa đang cõng Đức Kitô trên lưng”, thì tôi (một chức việc quèn, một hội viên tầm thường của HHMTGTT, của Legio Mariae…hay gì gì đi nữa) nếu chẳng phải là “chú lừa con” thì cái gì để thích hợp hơn đây ?
ĐI TÌM DÁNG ĐỨNG CỦA ĐỨC MẸ !
Thập Giá buồn từ đồi Can-Vê, luôn rỡ rạng,
Lời trối hôm nào “…là con Mẹ…là Mẹ con…”!
Hai ngàn năm qua con tin Mẹ vẫn vuông tròn,
Đơn giản thôi, bởi đây, mối “duyên tình cứu độ” !
NGÀI ƠI ! XIN “LẠI ĐẾN”
Chuyện về Ngài làm sao kể hết,
Lửa, nước, cuồng phong mãi tuôn trào…
Hãy đến, Ngài ơi, xin “lại đến”,
Cho trần gian thôi lạnh lẽo, xanh xao !
NHỜ THẦN KHÍ ĐỂ TIN MỪNG VANG XA
Một điều chắc chắn đó là : không ai có khả năng rao giảng và làm chứng nếu không được “Thần Khí Chúa ngự xuống”. Nói cách khác, Tin Mừng chỉ được vang xa khi Hội Thánh và mỗi người xác tín và cảm nhận được rằng : “Thần Khí Chúa đang ngự trên tôi” (Lc 4,18-19).
MỘT THOÁNG “THIÊN ĐÀNG”
Nên “một cõi đi về” của ta là tin yêu hy vọng,
Một cõi thiên đường luôn mơ ước dẫu xa xôi.
Thiên đường đó, thật sự hôm nay, đã có rồi.
Khi vun xới, chắt chiu, nhịp cầu yêu thương, phục vụ !