Views: 39
Lạy Chúa,
Tuần trước con hứa chiều về sẽ đi cáo giải,
Nhưng cũng đành lỡ hẹn với Chúa nữa rồi !
Chúa biết hết, cuộc sống con vất vả nổi trôi,
Buôn gánh bán bưng mà ! Có bao giờ ổn định !….
Trên lối về chiều nay con thấy lòng yên tịnh,
Nên tranh thủ xét mình trong mấy tháng vừa qua…
Chúa biết đó, con là “mụ đàn bà” miệng lưỡi ba hoa,
Nói xỏ, nói xiên, dèm pha, bới móc…
Ai đụng tới mình thì “xù lông, trợn mắt”,
Tự ái, kiêu căng, cái tội đứng đầu.
Mấy cái trò mê tín dị đoan con thuộc làu làu,
Nhưng kinh nguyện sáng tối thì bữa đọc bữa bỏ.
Lo ra chia trí, ít nhiều khi nào cũng có.
Để mắt giận hờn cái mụ hàng xóm khó ưa !
Trong gia đình, con là mụ vợ chẳng phải vừa,
Mắng con, rằn rực chồng, chanh chua đanh đá.
Mấy lần giận mất khôn, phun ra những lời rủa sả.
Giới răn, Lời Chúa…con bỏ ngoài tai.
Cái khổ cái nghèo như đỉa bám thật dai,
Nên canh cánh trong lòng ươm mơ trúng số.
Cái tội ham giàu coi thường phận khổ,
Đôi lúc hận mình với cái phận buôn gánh bán bưng !
Điều răn thứ ba, giữ ngày Chúa Nhật cách “cầm chừng”,
Nếu không đi trễ thì cũng ngủ gà ngủ gật.
Điều răn thứ 9 con có nghĩ ngợi lung tung mấy lần nói tục,
Buôn bán hằng ngày nên không khỏi dối gian….
Mười Giới răn, Chúa ơi con lỗi phạm tràn lan,
Tội nặng thế nầy con biết đền sao cho xể ?
Tôi quên tội sót còn nhiều mà con chưa kể,
Chúa biết mà, mụ đàn bà buôn gánh bán bưng !
Chiều hôm nay, con quyết chẳng dám lừng khừng,
Đi nhà thờ sớm, con sấp mình ăn năn, cáo giải.
Con lần hạt Mân Côi để kính nhờ Đức Mẹ,
Giúp con dọn mình sốt sắng để bắt đầu lại từ đây !
Sơn Ca Linh (Mân Côi 2017)