Vâng, phải rồi, Không chỉ mình anh mà cả thế gian vẫn hoài xa lạ, Đường em đi là cả một chuyện tình. Tình yêu mà, làm sao tất bật phân minh, Ai muốn hiểu, làm ơn, cứ theo Ngài ghé vai mang Thập Giá…!
Quả thật, chỉ với con đường “mới mẻ của Tin Mừng” nầy, chỉ với một “quy luật luân lý trên nền tảng của Đấng “Rất mực khoan dung”, của Người sẵn sàng nói lời sau hết khi bị kẻ thù đóng đinh trên thập giá: “Lạy Cha, xin tha cho chúng…!”… mới mong đẩy lùi…
Thật ra, không chỉ có ngày sinh của Đức Mẹ mới cao quý và đầy giá trị, mà tất cả mọi ngày sinh của mọi người trên trái đất đều là một công trình tuyệt vời, một kỳ công của Thiên Chúa; và cũng luôn gắn liền với một sứ mệnh. Chính qua lời nhắc…
Kể từ khi Đức Kitô chịu chết trên thập giá trước khi phục sinh thì đau khổ và vinh quang, chịu bách hại và hạnh phúc là những thực tại không thể tách rời nhau. Khó nghèo, đói khát và nước mắt, chịu ngược đãi, là những tình trạng ưu tiên để vào Nước Trời.…