Nên, nếu ai hỏi “tại sao tôi khóc”, Bởi tôi, bởi người, bởi đời… đang “lạc mất tình yêu” ! Gặp được Thầy thôi, chỉ cần có bấy nhiêu ! Vâng, một tiếng “Rápbuni”, cả trời vui trở lại !
Việc cùng nhau đọc lại văn kiện truyền giáo của cha ông cách đây 357 năm (Monita hay Huấn thị Ajuthia 1664) nào chẳng phải là “khơi dậy hồng ân đức tin đã lãnh nhận” ? Mà chẳng phải khơi dậy thôi đâu, nếu biết trân trọng và thành tâm vận dụng, MONITA AD MISSIONARIOS,…
Và Đức Kitô mời gọi chúng ta lên đường, tiếp tục thể hiện thái độ “Chạnh lòng thương” đó đối với con người, với thế giới hôm nay, một thế giới, không chỉ có một đoàn chiên không người chăn mà có hàng tỷ thân phận con người bì vùi dập trong những nỗi bi…