THÌ RA MỘT CÁNH HOA RỪNG!

Views: 46

(Mến tặng Bé Ngọc nhân ngày Khấn lần đầu trong ơn gọi Nữ Tỳ Chúa Giêsu tình thương)

Thăm thẳm núi thăm thẳm rừng,

Hè về nắng hạ mây lừng Ba Tơ.

Rông Re đá cuội trơ vơ,

Cây xao xác lá chim chờ gió qua…

Keo vàng giờ độ ra hoa,

Thoảng mùi hương thoảng nhạt nhòa mồ hôi.

“Bắt cô trói cột” xa xôi,

Tiếng chim mà ngỡ bồi hồi ai kêu!

Mấy năm rồi mẹ ngóng chiều,

Trông về phương ấy liu xiu thân gầy.

Nhớ nhung gởi gió, theo mây

Lời kinh nguyện ước vơi đầy chờ mong!

Ngày đi như cánh chim non,

Xa rừng xa núi chân son ngập ngừng.

Đường qua mấy độ Đông Xuân,

Mấy mùa thu lá rụng mừng bình yên!

Chiều nay chuông bỗng vang rền,

Ngôi nhà thờ nhỏ vang lên điệu mừng.

Thì ra một “Cánh hoa rừng”

Về cung thánh hát lời mừng tạ ơn!

Sơn Ca Linh