Views: 13
(Chút cảm nhận về buổi chiều đi viếng nghĩa trang linh mục Làng Sông)
Ta về giữa một chiều Các Đẳng,
Giọt nắng hoàng hôn bỗng nhạt dần.
Mộ trắng lung linh trời xanh thẳm,
Mà nghe vang vọng khúc phù vân!
Mới đây mà đã thành thiên cổ,
Trần gian mấy độ bến gian truân.
Xanh mấy cũng đành rơi về cội,
Đời vui hỏi được mấy mùa xuân?
Ta về thăm lại người xưa cũ,
Những bậc thầy bóng cả cây cao.
Vẫn biết bây giờ yên cổ mộ,
Mà sao lòng chợt thấy xuyến xao!
Đường xưa vẫn con đường xưa ấy,
Nắng hoàng hôn gọi gió vi vu.
Sắp hàng cổ mộ mang màu trắng,
Chợt nghe vọng về khúc thiên thu!
Ta về dâng một lời kinh nhỏ,
Để nối linh thiêng lại đời thường.
Ân nghĩa hay mối tình duyên nợ,
Cho mùa Các Đẳng thắm muôn hương!
Sơn ca Linh (01.11.2024)