Views: 4
(CHÚA NHẬT 18 TN C 2025)
Trong lịch sử chiến tranh khắp đông tây kim cổ, gần như ai ai cũng truy nhận Alexandre Đại đế của đế quốc Macéđônia vào thế kỷ thứ IV trước Công nguyên là thiên tài quân sự đệ nhất, là hoàng đế vĩ đại của mọi thời. Thật vậy, với 13 năm chinh chiến và chinh phục từ Ai Cập tới Hy Lạp, Trung Đông, Tiểu Á, Ba Tư, Âu châu…, kể từ khi mới 18 xuân xanh cho đến khi chết với tuổi 32, Đại đế Alexxandre chưa một lần nếm mùi thất bại và làm chủ cả một đế quốc mênh mông bát ngát, giàu có muôn trùng! Thế nhưng, cũng chính con người chinh phục được những thành công vĩ đại đó, trước khi cận kề cái chết đã để lại một “di chúc tinh thần” đầy ý nghĩa:
– Hãy để các thần y khiêng quan tài cho ta đến huyệt mộ hầu cho thế giới biết rằng: không có thần y nào có đủ quyền lực để cải tử hoàn sanh!
– Hãy rải vàng bạc châu báu của ta khắp trên con đường tiển đưa ta tới nơi chôn cất để mọi người ý thức rằng: người chết phải bỏ lại hết của cải đời này và không mang được gì đi theo về bên kia thế giới!
– Hãy để hai cánh tay ta buông lỏng bên ngoài quan tài để ai ai cũng nhận ra rằng: vào đời bằng đôi tay trắng thì lìa đời cũng trắng đôi tay!
Điều mà ngài Đại đế Alexandre chỉ cảm nhận khi cảm thấy bất lực trước cái chết cận kề thì lại chính là điều Thiên Chúa đã dạy cho dân Israel phải ý thức và sống ngay trong cuộc sống đời thường. Vâng, trích đoạn sách Giảng Viên trong Bài đọc 1 hôm nay đã dạy rằng: hư không trên các sự hư không, và mọi sự đều hư không.
Hai chữ “hư không” được sách Giảng Viên lặp đi lặp lại nhiều lần chắc chắn không nhằm hướng chúng ta đến cuộc sống tiêu cực, chán đời, quay lưng lại với cuộc đời, với trách nhiệm và bổn phận, nhưng cốt yếu gọi mời chúng ta phải vươn mình lên cao, tìm kiếm và đầu tư cuộc sống cho những giá trị vĩnh hằng, cho những gia tài trường cữu, những của cải, những giá trị khả dĩ mang lại hạnh phúc đích thật. Trong ngôn ngữ của mạc khải Cựu ước, các giá trị đó được cô đọng thành luật mến Chúa và yêu người.
Thế nhưng, kể từ “sự cố trái cấm” nơi vườn địa đàng, con người muôn nơi muôn thuở luôn bị cám dỗ để tôn thờ “thần mammon” (của cải, giàu sang…) với nhiều dạng khác nhau: có khi là tiền bạc hay những sự giàu có thế gian, có khi là đam mê dục vọng trần tục; nhưng cũng có khi là sự thành công, danh tiếng, là quyền lực thống trị, là sắc đẹp, sĩ diện, cái tôi… Dĩ nhiên, không ít người đã “sa chước cám dỗ” và đã trở nên những tên “nô lệ” dễ dàng bị sai khiến để hành động gian ác, bất hảo thay vì hành động thiện lương và sống đức hạnh…; nhất là không ít người lao vào cuộc đấu tranh làm giàu như con thiêu thân để cuối cùng “gục chết trên mảnh đất của mình chiếm được” như anh chàng “Pakhom” trong câu chuyện ngụ ngôn của nhà đại văn hào Nga, Léon Tolstoi!
Tiếp nối dòng chảy giáo lý của Cựu ước, Đức Kitô không cho phép những kẻ theo Ngài “bắt cá hai tay”: vừa tiền của vừa Thiên Chúa: “Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm đầy tớ cho tiền của…” (Mt 6,24). Vâng, chọn Chúa, chọn đức tin, chọn Nước Trời… chúng ta cần phải vượt qua “nỗi buồn sụ mặt quay lưng vì có nhiều của cải” của chàng thanh niên giàu có (Mt 19,22), để sẵn sàng bắt chước những Phêrô, Gioan…, “bỏ thuyền, bỏ lưới, bỏ cả cha già…” (Mt 4,18-22) để dấn bước lên đường!
Giáo huấn trên của Chúa Giêsu hôm nay được minh họa cụ thể qua trích đoạn Tin Mừng Luca vừa được công bố: “Các ngươi hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam: vì chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải bảo đảm cho đâu… Hỡi kẻ ngu dại, đêm nay người ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?’ Vì kẻ tích trữ của cải cho mình mà không làm giàu trước mặt Chúa thì cũng vậy”.
Kể từ khi Tin Mừng được loan báo cho đến mãi hôm nay, đề nghị “làm giàu trước mặt Thiên Chúa” của Đức Kitô đã được không biết bao nhiêu người đón nhận và thực hiện; lịch sử 2000 năm của đoàn Dân Mới của Thiên Chúa đã khắc ghi bao chứng tích oai hùng của những con người, những thánh nhân, những cộng đoàn thể hiện cách trọn hảo “nguyên tắc vàng” của Tin Mừng nầy. Giải Nobel Hòa bình 1979 mà thế giới trao cho Mẹ Têrêsa Calcutta là một chứng từ rõ nét! Vâng, mẹ Têrêsa Calcutta và Hội Dòng Thừa sai Bác ái của mẹ đã chọn cho mình con đường “làm giàu nơi Thiên Chúa” bằng việc phục vụ quên mình những người bất hạnh; bằng việc yêu thương những kẻ ngèo hèn, thương tật, đói khát, cù bơ cù bất bị vất bỏ bên vĩa hè cuộc sống! Và, chúng ta dừng quên, thế giới nầy, Giáo Hội nầy không chỉ có mỗi mình Mẹ Têrêsa Calcutta đã biết “làm giàu trước mặt Thiên Chúa” mà là hàng trăm, hàng vạn!
Dĩ nhiên, việc “từ bỏ” mà Chúa Kitô gọi mời không được khư khư hiểu theo nghĩa đen, mà cốt lõi, chính là sự “vươn mình lên”, là chiến thắng, là quảng đại sẻ chia, là hy sinh, hiến tế, là khước từ “cái tôi” đáng ghét để lụy phục thánh ý Thiên Chúa và công cuộc của Nước Trời… Vâng, đó cũng chính là lời dạy của Thánh Phaolô Tông đồ dành cho giáo đoàn Côlôsê mà chúng ta được hân hạnh nghe lại qua Bài đọc 2 hôm nay: “Anh em hãy nghĩ đến những sự trên trời, chứ đừng nghĩ đến những sự dưới đất. Vì anh em đã chết, và sự sống anh em được ẩn giấu với Ðức Kitô trong Thiên Chúa… Vậy còn sống trên địa cầu, anh em hãy kiềm chế các chi thể anh em, là sự gian dâm, ô uế, dục tình, đam mê xấu xa và hà tiện, tức là sự thờ phượng thần tượng.”
Tóm lại, sứ điệp Lời Chúa của Chúa Nhật 18 thường niên hôm nay không nhằm hô hào, cổ võ một thái độ sống tiêu cực, chán đời; nhưng là khai mở một cái nhìn tỉnh táo và khôn ngoan hướng vào cuộc sống và con người nhằm giúp chúng ta định hướng và đầu tư cuộc đời sao cho phù hợp với chương trình khôn ngoan và đầy tình thương của Thiên Chúa. Đứng trước một xã hội mà vật chất, tiền của đang chiếm lĩnh mọi bậc thang giá trị, Lời Chúa hôm nay phải chăng là một cảnh báo thích hợp cho mỗi người chúng ta để chúng ta luôn sống đúng căn tính của người Kitô hữu và tìm được hạnh phúc đích thực.
Uớc gì lời Thánh Vịnh Đáp ca mà chúng ta đã cùng hát lên: “Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: các bạn đừng cứng lòng” sẽ không là một tiếng vọng lạc lõng trong hoang mạc nhưng là một lời réo gọi cấp thiết của bây giời và hôm nay. Vâng, đừng cứng lòng bon chen những cái “hư không”, những đam mê thế tục chóng tàn nhưng sẵn sàng “hết lòng” với chọn lựa “làm giàu trước mặt Thiên Chúa”. Amen.
Trương Đình Hiền.