Tác giả: Trương Đình Hiền
-
Hành trang đó xin trao người khách lữ, Một chút vui buồn, một chút nỗi niềm riêng. Một gánh yêu thương, một gánh ân thiêng, Để mùa thu, lại lên đường bước tiếp…!
Read more
-
Nhưng “Ngài phải vươn lên…tôi đành héo úa” (Ga 3,30), Ngôn sứ nào mà chẳng chịu đắng cay ! Ném đá, phân thây, thập giá, tù đày… Đã đến lúc Gioan hoàn tất đoạn đường ngôn sứ.
Read more
-
Và bây giờ, cũng trong một “Bàn Tiệc”. Tôi phải tìm tới “chỗ cuối” của thinh lặng tôn sùng và tin yêu sốt sắng, để một lần “nhỏ lại” cùng với anh chị em của tôi. Bởi vì Ngài đang “ở chỗ đó”, chỗ của tình yêu hy sinh và khiêm hạ đến cùng :…
Read more
-
– Con đường hẹp đó là sự trung thành phục vụ cộng đoàn của những “tông đồ giáo dân thầm lặng” qua các hội đoàn như chức việc, Legio, giáo lý viên, ca đoàn… – Con đường hẹp đó là sự thuỷ chung, hiệp nhất và luôn tươi vui, đạo đức, Thánh lễ kinh nguyện…
Read more